Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 81 :

Ngày đăng: 16:43 27/05/20


Editor: MarisMiu



"Nhưng thật sự em rất lo cho Hi Hi, ở đây cô ấy không có người thân nào hết, chỉ có em và Huyên Huyên. Hơn nữa, Hi Hi cô ấy rất mạnh mẽ, có chuyện gì đều đợi có kết quả rồi mới nói cho chúng em biết. Trong quá trình gặp phải đau khổ, cô ấy vẫn một mình chịu đựng. Em đang nghĩ, Mặc Hàn, có phải em sai lầm rồi hay không?"



Lúc trước là cô tạo cơ hội cho Hi Hi và Toàn Ti Dạ, bây giờ nhìn hai người họ đều vì đoạn tình cảm này mà đau khổ, cô thật sự rất khổ sở.



"Dĩ Mạch, chuyện này em không sai, hơn nữa, chuyện này không có bất kỳ quan hệ gì với em, nguyên nhân chính là giữa bọn họ, đây là thử thách đối với số phận của bọn họ, không có một tình cảm nào mà thuận buồm xuôi gió, cho nên em không nên nghĩ nhiều, được không?"



Trải qua sự khuyên bảo tận tình của của An Mặc Hàn, rốt cuộc An Dĩ Mạch cũng bỏ qua chuyện của Hạ Hi và Toàn Ti Dạ, nhưng lại lâm vào một vòng xoáy khác, khiến An Mặc Hàn không biết phải làm sao.



"Mặc Hàn, chúng ta sẽ không gặp phải khó khăn như vậy chứ. Không, có lẽ chúng ta còn nghiêm trọng hơn, dù sao quan hệ của chúng ta không được người ngoài chấp nhận."



Hôm nay không biết An Dĩ Mạch bị sao vậy nhỉ, lại xúc động như vậy, rất suy sụp. Tất cả chuyện này bọn họ đều đã nghĩ đến tình huống xấu nhất, nhưng An Mặc Hàn vẫn không từ bỏ.



"Dĩ Mạch, hôm nay em bị sao vậy? Không phải em đã nói, bất kể về sau có chuyện gì xảy ra, em đều không quan tâm à? Không phải em đã nói, chỉ cần như bây giờ là tốt rồi sao?"



An Mặc Hàn nhớ tới lời nói của cô trước kia, thời điểm bọn họ vừa ở chung cùng nhau,   lúc đó An Dĩ Mạch vẫn không chấp nhận quan hệ của bọn họ, dù sao bọn họ cũng là chị em mười mấy năm.



Nhưng về sau không biết vì cái gì, đột nhiên Dĩ Mạch nghĩ thông suốt, cô nói mặc kệ sau này phát sinh cái gì, mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, bây giờ chỉ cần cô hạnh phúc là đủ rồi.



Nhưng bây giờ An Dĩ Mạch lại giống như trở về thời điểm trước kia, bây giờ cô lại giống như trước đó, không thể chấp nhận quan hệ của bọn họ, lo lắng chuyện tương lai, không tin tưởng với tình cảm của bọn họ.



"Nhưng em nói những lời đó không phải rất đúng sao?"



An Dĩ Mạch đột nhiên ngẩng đầu nhìn thẳng vào ánh mắt của An Mặc Hàn. Lần này, An Mặc Hàn thật sự có chút luống cuống, bởi vì anh nhìn thấy trong ánh mắt của cô tràn đầy thống khổ và bi thương.



"Dĩ Mạch...."



An Mặc Hàn gắt gao ôm cô vào lòng, cho cô nhiệt độ, để cô cảm nhận được anh vẫn còn tồn tại.



"Dĩ Mạch, anh mặc kệ người khác nghĩ thế nào, mặc kệ tương lai ra sao. Anh chỉ biết em là của anh, vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình anh."
Bên này, sau khi An Dĩ Mạch và Dư Huyên ra khỏi bệnh viện thì hai người tách ra. An Dĩ Mạch gọi điện thoại cho Lillian, sau đó tự mình lái xe tới địa chỉ mà Lillian nói.



Buổi sáng hôm nay Lillian kêu người tới đón cô, vì cô phải đi thăm Hạ Hi nên để cho người kia về trước, hơn nữa cũng nới với Lillian rằng cô sẽ tới trễ một chút.



Khoảng nửa giờ sau, rốt cuộc An Dĩ Mạch cũng đến nơi mà Lillian nói, đang muốn xuống xe, điện thoại của cô liền vang lên.



"Có chuyện gì sao?"



An Dĩ Mạch biết đầu dây điện thoại bên kia là An Mặc Hàn, có điều cô không hiểu tại sao lúc này An Mặc Hàn lại gọi điện thoại cho cô.



"Không có việc gì. Em đang làm gì vậy?"



Giọng nói trầm thấp của An Mặc Hàn truyền đến, An Dĩ Mạch cười cười nói cho anh biết cô đợi cô Lillian ở nơi này. Sau đó An Mặc Hàn nói Ferman cũng ở đây, bảo cô chú ý an toàn sau đó liền cúp máy.



An Dĩ Mạch nhìn điện thoại đã bị cúp máy một lát, sau đó mới mở cửa xe đi xuống.



An Dĩ Mạch nhìn nơi này một chút, là Đài Truyền Hình lớn nhất thành phố S, cô nhíu nhíu mày, lê quý đôn marismiu lê quý đôn sau đó gọi điện cho Lillian hỏi rõ số phòng rồi cô đi vào, nhưng cô không phát hiện sau khi cô đi vào, Tô Nguyệt cùng với Thượng Quan Hồng cũng đi vào.



"Cô Lillian."



An Dĩ Mạch đẩy cánh cửa của một căn phòng ra, Lillian đang nhìn trang phục của Hàn Ngữ Yên, thấy An Dĩ Mạch đi vào thì gọi cô.



"Dĩ Mạch, cháu đã đến rồi."



"An tiểu thư......"



Hàn Ngữ Yên quay người lại khiến An Dĩ Mạch kinh ngạc, cô vẫn biết Hàn Ngữ Yên rất đẹp, nhưng hôm nay cô ta lại xinh đẹp hơn mọi hôm.



Đôi mắt to dễ thương linh động, lông mi thật đen và dày giống như một cây quạt nhỏ, nhấp nháy vụt sáng. Đôi mắt to đen láy sáng ngời tràn đầy nụ cười, giống như mặt trăng một dạng! Cái mũi nhỏ nhắn xinh xắn, làm da trắng noãn bóng loáng, làm cho người ta không nhịn được muốn đi sờ một cái. Trên mặt cô ta có một tầng hồng nhàn nhạt, nhìn rất đáng yêu! Đôi môi anh đào nhỏ nhắn hé mở khiến người ta không nhịn được muốn đi nếm thử một phen.