Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 89 :

Ngày đăng: 16:43 27/05/20


Edit: MarisMiu 



Mọi người nghị luận rốt cuộc cũng khiến Thượng Quan Hồng và Thượng Quan phu nhân hả giận, còn Thượng Quan Niên thì thất vọng nhìn phu nhân và con gái của mình, nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy hả hê của họ, nhất thời cảm thấy rất chán ghét.



Mặc dù ông nghe Thượng Quan Hồng nói cũng rất kinh ngạc, nhưng lần đó đã nghe anh Toàn nói qua, nói là trước kia ba của An Mặc Hàn nhận nuôi một người con gái, chắc là An Dĩ Mạch này đi. Nếu vậy An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn cũng không có quan hệ máu mủ gì, bọn họ có thể ở chung với nhau, nhưng có lẽ dư luận bên ngoài khiến bọn họ khó kiên trì đoạn tình cảm này. Có điều Thượng Quan Niên rất coi trọng bọn họ.



"Tổng giám đốc An, có thể giải thích với mọi người một chút hay không? Nói vị tiểu thư này thật sự đúng là chị của ngài chứ?"



Nghe được tin tức trọng đại này, dĩ nhiên các ký giả sẽ không từ bỏ ý đồ. Bọn họ vây quanh An Dĩ Mạch và An Mặc Hàn, An Mặc Hàn ngẩng đầu lên lạnh lùng nhìn một vòng.



"Tiểu Trương."



"Vâng, tổng giám đốc."



Trong lúc mọi người còn chưa phản ứng kịp, tiểu Trương đã dẫn theo mười mấy người áo đen đi vào căn phòng, bao vây căn phòng lại. Điều quan trọng nhất là những người đó còn mang theo súng, giống như là người trong quân đội. Lần này hiện trường rốt cuộc cũng an tĩnh lại.



"Mọi người thật đúng là quá tích cực rồi, chuyện riêng của tôi, tôi không vội, thế nào mà tất cả mọi người gấp gáp như vậy chứ? Đúng là hoàng thượng không vội, thái giám lại vội mà."



Thấy mọi người đều an tĩnh lại, An Mặc Hàn ngồi vào vị trí của mình, đôi mắt hoa đào tràn đầy nguy hiểm, trên bộ mặt tuyệt mỹ là nụ cười vô cùng tà mị. An Dĩ Mạch cũng đã khôi phục lại như cũ, mặt cô không đổi nhìn mọi người, không có ý định mở miệng nói.



"An tổng, đây là ý gì? Chẳng lẽ nói, những điều Hồng Hồng nói không phải sự thật?"



Thượng Quan phu nhân thấy hiện trường bị An Mặc Hàn khống chế được, nhất thời cảm thấy lo lắng.



"Ha ha, Thượng Quan phu nhân đây là dò số chỗ ngồi sao? Thật đúng là tự giác đấy."



An Dĩ Mạch châm chọc, nếu bây giờ cô còn không rõ chuyện này vốn chính là kế hoạch của Thượng Quan Hồng và Thượng Quan phu nhân, thì cô thật đúng là người ngu rồi. diễn đàn marismiu lê quý đôn Vốn hôm nay An Dĩ Mạch không muốn gây chuyện, nhưng bây giờ đều là Thượng Quan Hồng và Thượng Quan phu nhân tự tìm đến.



"Thế nào, An tiểu thư bị nói trúng tâm sự, nên mới khẩn trương? Nếu dám làm, dám quyến rũ em trai của mình, thì phải dám nhận. An tiểu thư, bốn chữ dám làm dám nhận này này chắc không cần tôi phải dạy cho An tiểu thư chứ?"



Thượng Quan phu nhân nói rất độc miệng, An Dĩ Mạch còn chưa kịp đáp lại, An Mặc Hàn đã nói thay cô.



"Thì ra Thượng Quan phu nhân cũng biết bốn chữ dám làm dám chịu này. Tốt, chỉ mong Thượng Quan phu nhân cũng có thể lý trực khí tráng nói ra bốn chữ này như thế."



(Lý trực khí tráng: có lý chẳng sợ, cây ngay không sợ chết đứng, vàng thật không sợ lửa)



Lời nói lạnh lẽo của An Mặc Hàn khiến Thượng Quan phu nhân lo lắng bất an. Nhìn ánh mắt lạnh lẽo của An Mặc Hàn, bà lập tức cảm thấy mình đã là một người chết ở trong mắt cậu ta, nhưng bà là Thượng Quan phu nhân, bà không thể luống cuống. Hơn nữa, hôm nay là bà có lý, An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch mới không có lý.



"Cô Lillian, chứng kiến người khác bắt nạt con gái ruột thịt của ngài như vậy, ngài xác định vẫn không xuất hiện sao?"



An Mặc Hàn nói một câu không đâu vào đâu khiến hiện trường lại lâm vào nghi hoặc, tất cả mọi người tại chỗ trừ An Mặc Hàn và Toàn Ti Dạ, tất cả mọi người đều nghi ngờ nhìn cửa được mở ra, còn An Dĩ Mạch thì nghi ngờ lại càng thêm khiếp sợ nhìn An Mặc Hàn.



An Mặc Hàn đặt một nụ hôn lên trán của cô, ôm cổ cô thật chặt, cho cô nhiệt độ, cũng nói cho cô biết để cô chuẩn bị sẵn sàng.



Dưới tầm mắt nóng bỏng của nọi người ở đây, Cô Lillian trong miệng An Mặc Hàn rốt cuộc cũng xuất hiện. Sau khi bà đi tới, tất cả mọi người đều mê man, còn ánh mắt của Thượng Quan Niên lại trở nên vô cùng nóng bỏng.



Thượng Quan phu nhân, Đường Uyển nghi ngờ nhìn người phụ nữ chậm rãi đi về phía bọn họ, Lillian, không phải bà ta chưa từng nghe qua, đã sớm nghe Thượng Quan Hồng nói qua là một người phụ nữ kiên cường, hơn nữa có sự nghiệp rất mạnh, hơn nữa có chỗ dựa rất lớn.




Bên này, tất cả mọi người ngừng thở chờ đợi phản ứng của An Dĩ Mạch, nhưng An Dĩ Mạch chỉ cười.



"Cô Lillian, tại sao ngài lại cho rằng cháu là con gái của ngài, vừa rồi không phải Thượng Quan phu nhân và Thượng Quan tiểu thư đã nói rồi sao, cháu là con gái của An Vu Triết và Lãnh Hạ, là chị của An Mặc Hàn, sao bây giờ cháu lại trở thành con gái của ngài vậy? Là ngài đang nói dối, hay là Thượng Quan phu nhân bọn họ đang nói dối, hoặc là nói, các người cảm thấy lấy Dĩ Mạch ra đùa giỡn rất thú vị?"



Ánh mắt An Dĩ Mạch bình tĩnh, giọng nói bình tình lập tức khiến Lillian sợ hãi, lo lắng, đau lòng. Con gái của bà… Con gái của bà đã trải qua những gì mà bây giờ lại có vẻ mặt như thế này chứ?



"Không phải..... Dĩ Mạch, mẹ không nói nói giỡn... con là con gái của mẹ, cũng là con gái của An Vu Triết và Lãnh Hạ, con là đứa bé được hai người họ nhận nuôi. Mẹ mới là mẹ ruột của con, Dĩ Mạch, thật sự.. Mẹ mới thật sự chính là mẹ ruột của con."



Lillian kích động, vẫn một mực nói mình mới là mẹ ruột với An Dĩ Mạch, nhưng An Dĩ Mạch vẫn bình tĩnh như cũ. Bên này, Thượng Quan phu nhân lại châm chọc cười.



"Ha ha ha, Dạ Tình, không nên nhận con gái bậy bạ như thế, bà không nhìn thấy người ta hoàn toàn không muốn nhận bà sao? Hơn nữa, có phải là con gái của bà hay không còn chưa biết. Bà chắc chắn, đứa con gái chỉ biết quyến rũ em trai mình này là con gái của bà hả?"



"Bà câm mồm."



"Câm miệng."



"Tiểu Trương."



An Mặc Hàn gọi một tiếng tiểu Trương, sau đó dưới ánh mắt soi mói của mọi người, tiểu Trương đi tới bên cạnh Thượng Quan phu nhân.



"Bốp bốp bốp..."



Trong lúc mọi người còn chưa phản ứng kịp, Thượng Quan phu nhân cứ nhận mấy bạt tai như vậy, cho đến khi mặt của Thượng Quan phu nhân sưng lên mới ngừng lại.



"Mẹ, mẹ... Anh làm gì đấy? An Mặc Hàn, anh thật là quá đáng!"



Thượng Quan phu nhân đã hoàn toàn nhếch nhác ngã nhào trên mặt đất, Thượng Quan Hồng đau lòng ôm lấy Thượng Quan phu nhân, còn Thượng Quan Niên không có bất kỳ biểu hiện gì, điều này khiến Thượng Quan Hồng hận không thể chấp nhận được.



"Nếu bà dám vũ nhục Dĩ Mạch thêm câu nữa, lần tiếp theo sẽ không nhẹ nhàng như thế này đâu."



An Mặc Hàn lạnh lẽo nói, giọng nói khiến Thượng Quan Hồng và Thượng Quan phu nhân nghe xong giống như Thần Chết từ trong địa ngục đến đòi mạng.



"Anh......"



"Ba, ba còn chưa thấy gì ư? Bọn họ ức hiếp mẹ như vậy, đây chính là mẹ mà!"



Thượng Quan Hồng nhìn Thượng Quan Niên, nhưng Thượng Quan Niên vẫn không có biểu tình gì. Có điều ông lại ra hiệu cho người đứng sau lưng ông, người đứng sau lưng ông gật đầu một cái, sau đó đi tới  trước mặt Thượng Quan phu nhân, ngồi xổm xuống trước mặt của bà, kiểm tra một chút, rồi bôi lên chút thuốc.



"Cút ngay!"



Thượng Quan phu nhân đẩy người đàn ông kia ra, không để cho người đó bôi thuốc cho bà. Lillian nhìn thấy Thượng Quan phu nhân dữ tợn như vậy, châm chọc cười, sau đó kéo An Dĩ Mạch qua. 



"Dĩ Mạch, mẹ biết rõ đây tất cả đều là sai lầm của mẹ, con có thể không tin, nhưng mẹ thật sự là mẹ của con. Bây giờ đã đến lúc mẹ phải kết thúc câu chuyện đời trước của chúng ta, con cứ đứng ở đây là được rồi."



Lillian dịu dàng nói với An Dĩ Mạch, mặc dù An Dĩ Mạch không trả lời bà, nhưng cô vẫn rất thỏa mãn. Cô nhìn về phía An Mặc Hàn gật đầu một cái, An Mặc Hàn cũng nhẹ nhẹ mà gật đầu. Sau đó, Lillian liền đi tới trước mặt của Thượng Quan phu nhân Đường Uyển, từ trên cao nhìn xuống bà ta.