Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 130 : Có đồng ý làm người phụ nữ của tôi không?

Ngày đăng: 14:24 19/04/20


Trước đó vài ngày cô nói phải lập gia đình, hiện tại lại truyền ra tin cô được Đỗ Mặc Nhiên bao nuôi... Quả nhiên, tôi nhìn cô không sai, câu được một con rùa vàng như vậy, làm sao cô còn có thể để ý đến thằng đàn ông bỉ ổi đó kia chứ?’



"Thiệu Đình!" Mạn Quân trố mắt hồi lâu, rồi cũng đuổi theo. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Từ trước đến nay đối với bất cứ chuyện gì mà anh làm cô đều giữ thái độ không chút can thiệp, nhưng lần này, anh lại không chút che giấu sự phẫn nộ và ghen tỵ của mình, cứ như vậy bộc lộ thẳng tất cả ý nghĩ của mình ở trên mặt, khiến Mạn Quân cảm thấy có chút không chịu nổi.



Cô không được để ý tới đã thành thói quen, bị bỏ quên cũng đã thành thói quen, cô nhẫn nhịn cũng thành thói quen, nhưng mà cô không thể rời khỏi anh, cô muốn được làm vợ của anh. Trở về nước lâu như vậy, anh vẫn chậm chạp không chịu định ngày kết hôn. Hiện tại năm mới đã qua hơn một tuần, vậy mà anh vẫn ngậm miệng không hề đề cập tới chuyện cử hành hôn lễ. Ba mẹ cô đã gọi điện thoại tới nhiều lần, nhưng đều bị cô dùng các loại lý do giải thích qua loa tắc trách cho xong, cô thật sự không biết nên làm gì bây giờ!



"Thiệu Đình, hai người đã ly hôn, anh không nên xen vào chuyện của cô ấy nữa có được hay không?" Mạn Quân chạy mấy bước đuổi theo, từ phía sau lưng gắt gao ôm lấy hông của anh. Cô run rẩy cầu khẩn, hèn mọn ở trước mặt anh như thế, giống như bụi bậm trên đất, đã thấp đến mức không thể thấp hơn được nữa.



Mạnh Thiệu Đình dừng bước chân lại, bởi vì tức giận, cũng bởi vì một chút cảm xúc không rõ tên, toàn thân anh trở nên căng cứng. Giờ khắc này thân thể mềm mại của Mạn Quân dán chặt phía sau lưng anh, lời nói cùng giọng điệu cầu khẩn của cô đã từng chút từng chút kéo thần trí của anh trở lại.



Cũng không biết đã bao nhiêu lần rồi, ở trong lòng anh cũng đã tự nhủ bao nhiêu lần, không gặp cô nữa, chuyện của cô giờ đây cũng không có một chút liên quan, chỉ cần cô không ở chung một chỗ với Thiệu Hiên, anh sẽ coi như không có cô. Nhưng tại sao, chỉ một chút xíu tin tức kia cũng đã dễ dàng khơi mào lửa giận của anh như vậy?



Anh không phải là một người dễ dàng mất khống chế, cũng không phải là một người nóng nảy trong tình yêu, càng không phải là một người thích phơi bày nội tâm của mình ở trên mặt. Lúc trước anh cũng không hề có thói quen đánh phụ nữ, nhưng tại sao khi đối mặt với cô thì anh cứ lần lượt phá lệ, khiến chính anh cũng sinh ra hoài nghi đối với mình!



Rốt cuộc anh là người nào, đâu mới thật sự là anh?




Cô chợt có chút sợ.



"Trên đường cẩn thận, có chuyện gì thì hãy gọi điện thoại cho tôi." Thấy cô tháo dây nịt an toàn xuống xe, Đỗ Mặc Nhiên rất lịch sự mở miệng nói. Khi cửa xe mở, một khắc kia, Đỗ Mặc Nhiên chợt gọi giật lại: "Tri Tri, rất xin lỗi, tôi đã gây cho cô thêm phiền toái rồi, cô và Mạnh tiên sinh hãy bình tĩnh nói chuyện một chút, nói cho rõ ràng hết mọi chuyện, nếu như cần giúp một tay, tôi quyết không từ chối."



"Vâng!" Tĩnh Tri cảm kích cười một tiếng, mở cửa xe nhảy xuống.



Cô vừa xuống xe, Mạnh Thiệu Hiên gần như lập tức vọt tới trước mặt cô, anh cầm cổ tay của cô kéo đi, cũng không thèm nhìn Đỗ Mặc Nhiên đang ở nơi đó một cái.



"Mạnh Thiệu Hiên, anh làm gì vậy!" Tĩnh Tri bị bộ dạng thô lỗ của anh làm cho có chút tức giận, sức lực của anh rất lớn, cổ tay cô gần như sắp bị anh bóp nát!



Anh kéo thẳng cô đến trước xe của mình mới dừng lại, đôi tròng mắt đẹp trong veo nhìn Tĩnh Tri, lúc này đôi môi anh cong lên, nở nụ cười tràn đầy tức giận khiến đáy lòng Tĩnh Tri không khỏi kinh sợ!



Một lát sau, Mạnh Thiệu Hiên chợt móc từ trong túi ra một tập tiền, đôi môi vẫn giữ nụ cười căng thẳng như cũ, anh xoè ra lộn xộn rồi nhét tất cả vào trong ngực Tĩnh Tri, nhìn chằm chằm vào vẻ mặt kinh ngạc của cô, ngang ngược đến cực đoan, hung hăng nói: "Em cần tiền, tôi cho em, em muốn bao nhiêu, tôi cho em bấy nhiêu, đây là toàn bộ tiền tôi gửi ngân hàng, nếu như không đủ, nếu như em vẫn không hài lòng, tôi sẽ bán nhà ở của tôi, bán xe cộ, toàn bộ cổ phần của tôi ở nhà họ Mạnh tôi cũng bán hết, cho dù phải táng gia bại sản, chỉ cần em nói muốn, tôi sẽ tuyệt đối sẽ không lắc đầu! Phó Tĩnh Tri, nếu như tôi làm như vậy, em có chấp nhận làm người phụ nữ của tôi không?"