Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 162 : Ôm hôn 1
Ngày đăng: 14:24 19/04/20
Mạnh Thiệu Đình ngẩn ra, lại nhìn cô, thấy cô mặt mày yên bình, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, lại mang theo quang mang cùng quật cường.
Thời gian sẽ không trở lại năm năm trước, thời gian cũng không để cho những chuyện đã qua lại phát sinh một lần nữa, là hắn để cô phải thua thiệt, chính là thua thiệt, cả đời cũng không thể sửa sự thật này.
Thế nhưng không phải trên đời này có một câu cách ngôn sao? Mất bò mới lo làm chuồng, gắn liền với thời gian không muộn.
Hắn bồi thường chậm năm năm, thế nhưng tóm lại vẫn phải tới.
*******
Hai người bọn họ vừa xuống xe, đã có người ân cần tiến lên, lúc nhìn thấy hắn cầm tay Tĩnh Tri không khỏi cả kinh, nhưng lại thông minh trở lại thần sắc bình thường, trong miệng tán nhị thiếu khí độ bất phàm, vị tiểu thư này xác thực mĩ lệ động lòng người.
Tĩnh Tri ghé mắt thấy Mạnh Thiệu Đình không kiên nhẫn nhưng bộ dáng lại lễ phép đáp lại, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười.
Trên đời này còn có người không thích cảm giác chúng tinh phủng nguyệt?
Lúc đi vào phòng khách yến hội, Tĩnh Tri liếc nhìn những người phụ nữ duyên dáng cùng người đàn ông của mình đều hoảng sợ, trong lòng cô vui sướng muốn cười ra tiếng, nhưng vẫn giữ thần sắc, cằm hơi giương lên, lưng đĩnh trực, dáng người ưu nhã vén ở cánh tay hắn, hướng nơi đám người đang tránh ra đi tới.
Cô âm thầm cho rằng mình hồi lâu cổ kính, tại một khắc làm cho con người nở rộ tư thái mê người, cô con gái riêng của Phó gia, đã từng là vợ của nhị thiếu Mạnh gia--Phó Tĩnh Tri, không bao giờ muốn là một nữ nhân bước dọc chân tường, không bao giờ muốn nghe tiếng gõ cửa đã đổ mồ hôi lạnh, không bao giờ là người mất đi tất cả ưu nhã cũng khí chất, hèn mọn cúi đầu để người khác nhục mạ mình là nữ nhân hèn mọn...
Cô cuối cùng đường đường chính chứng ở trước mặt mọi người, dùng phong tư khí độ mà cha đã truyền tập, muốn ở đó a dua xu nịnh, thấy gió sử đà tất cả mọi người đều nhìn, con gái Phó gia, không phải chuyện thường.
Ánh sáng ngọc trong phòng chiếu rọi làm cho lòng người thấy tia sáng cho mọi người thấy chói mắt, âm thanh yên tĩnh, tất cả mọi người dừng nói chuyện, giật mình dừng ánh mắt trên người Mạnh Thiệu Đình cùng Phó Tĩnh Tri, lại còn đứng ngay trước mặt Thẩm Mạn Quân...
Đây là chuyện gì xảy ra? Ngang nhiên khiêu khích?
"Con cùng Mạn Quân cùng một chỗ năm năm, phải biết đó là một đứa nhỏ thật tốt, lại nói tiếp, mấy năm nay Mạnh gia chúng ta làm lỡ Mạn Quân, nếu con hiện tại hủy hôn, Mạn Quân làm sao bây giờ? Thanh xuân của nó đều giành cho con, hiện tại buồn bã rời đi, con quả thật trong lòng không hổ thẹn?"
"Con xác thực là xin lỗi cô ấy." Mạnh Thiệu Đình ngón tay thon dài chậm rãi giao nhau, trong lòng của hắn rất loạn, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên làm thế nào.
Kết hôn, không thể nghi ngờ là biện pháp hữu hiệu nhất, thế nhưng trong lòng hắn luôn cảm thấy không cam lòng, không vui.
"Cha biết con ủy khuất, cũng biết con bây giờ xác thực thích Phó gia kia, thế nhưng con suy nghĩ một chút, Mạnh gia cùng Phó gia trong lúc đó ngăn cách sâu như vậy, con cùng cô ấy có thể sao? Ta nhìn Phó Tĩnh Tri bây giờ cùng năm năm trước cực không giống nhau, con đối với cô ta một phen thực lòng, nhưng cô ta đối với con chưa chắc, không muốn đợi đến cuối cùng, hối hận không kịp a..."
Mạnh Thiệu Đình ngồi im chỗ kia, nhớ đến ngày đó Mạnh phu nhân đến Mai vườn, trên tay vết máu, còn có những lời này.
Nghĩ đến chính mình một ít có lệ cô, muỗn cô an tâm ở bên cạnh mình, nói giúp cô trả thù Mạnh gia, cô dần dần phát sinh chuyển biến.
Tĩnh Tri là thay đổi thật, trong lòng hắn rõ như gương, cái gì cũng biết, thế nhưng hắn không muốn buông tay ra.
Năm năm trước hắn đắc tội cô nhiều lắm, vì thế hắn nguyện ý cùng cô làm những chuyện cô muốn làm, xem như là bồi thường cho cô.
Hắn đối với cô tất cả, đều có thể nhắm một mắt mở một mắt, thế nhưng nếu có một ngày, cô xúc phạm tới cha mẹ hắn, phá hủy Mạnh gia, hắn có thể hay không nhẫn nại?
"Cha, con sẽ nghiêm túc suy nghĩ chuyện này, cuối tuần con cho người câu trả lời.
Mạnh Thiệu Đình nghiêm túc mở miệng, nhưng trong lòng mơ hồ như có đáp án, hắn có thể sủng nịnh cô như tình nhân bình thường, đáp ứng những yêu cầu tùy hứng, thế nhưng, lợi ích trước mặt của gia đình, phân lượng của cô, còn xa không đủ.
********