Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 175 : Khai giá bao nhiêu?

Ngày đăng: 14:24 19/04/20


SonHoangQuyen edit



Lúc đó cô đã từng dụng tâm yêu, mà bây giờ sớm đã vứt bỏ tất cả tình yêu, chỉ còn lại trống trơn hận cùng vô biên vô hạn sự lạnh lùng với đàn ông, cô không biết đến tột cùng trong lòng mình là một loại tư vị như thế nào.



Lúc trước hắn đối với cô lạnh lùng như thế nào, ở bên ngoài có bao nhiêu phụ nữ, cô lại có thể yên lặng nhịn xuống,như trước yên tĩnh yêu hắn, cô có thể ngày qua ngày ở dưới cửa sổ phía tây yên tĩnh chờ hắn, mặc kệ ban ngày có bao nhiêu thê lương, buổi tối một mình có bao nhiêu tịch mịch.



Đơn giản là trong lòng có tình yêu cùng khát khao, vì thế mỗi một ngày mai mở mắt ra, vẫn cảm thấy thế giới hoàn mỹ, mà có thể như vậy toàn tâm yêu một người,cũng bao nhiêu xa xỉ.



Mà bây giờ, thì quá cảnh thiên, đến phiên hắn đối với cô ôn nhu sủng nịnh,mọi chuyện che chở, mọi cách nhân nhượng, cô lại chỉ hận không thể trốn thật xa.



Đã từng có một cách khát cầu, hiện tại đưa đến trong tay cô đều tránh không kịp, Tĩnh Tri cười khổ một tiếng, rốt cuộc là thế nào, đến tột cùng...Làm sao vậy.



Có lẽ cô vẫn như vậy nhìn hắn mắt cũng không trát, hắn đang ngủ có điều cảm giác, cánh mũi hơi giật giật, mà mi giữa cũng nhẹ nhàng mở, hắn nửa hí mắt, mà tay lại vô ý thức tìm cô, lúc đụng tới cô, đem cô nhẹ nhàng kéo vào trong lòng, trong thanh âm lộ ra biếng nhác nhưng lại nói không nên lời thỏa mãn: "Tĩnh Tri, em đã tỉnh..."



"Ân." Cô cúi đầu đáp một tiếng, hai tay khước từ ở trước ngực hắn muốn đứng dậy, nửa tóc dài lành lạnh rũ xuống, ở nơi cổ áo mở rộng của hắn nhẹ nhàng gây rối, một chút một chút, như là bàn tay nhỏ bé, làm hại hắn xương cốt đều phải tê...



"Nằm lại một chút..." Hắn nhắm hai mắt nói thật nhỏ, cảm giác có chút nóng, tiện tay lung tung đem áo sơ mi xé mấy cái, hắn xưa nay sợ nóng, đây là đầu mùa hè, vì sợ Tĩnh Tri cảm lạnh, nên không bật điều hòa, vì thế lúc hắn ôm Tĩnh Tri ở trong lòng, lại cảm giác da thịt của cô mang theo nhè nhẹ ôn lạnh, càng không muốn buông tay.




Mạnh phu nhân tiếu phi tiếu ngoắc ngoắc khóe môi, thấy cô ngồi xuống, mặc dù thu lại tâm tình của mình, khóe mắt chân mày vẫn rõ ràng mang theo chán ghét, Tĩnh Tri cũng không để ý, tự mình rót một chén Trà,bưng lên nhợt nhạt nếm một ngụm,nhưng lại nhíu mày đặt xuống: "Trà này sợ không quá mới mẻ, hôm kia Thiệu Đình mang về cho tôi Vũ Di Sơn đỏ thẫm bào, mới chính tông."



Cô nói, theo tay giơ lên, đã đem chén trà đặt xuống một bên.



Mạnh phu nhân sắc mặt âm u mấy phần, bà khụ một tiếng,cầm túi xách đang để một bên, sau đó lấy ra một chi phiếu mỏng.



Sau đó mới đi thẳng vào vấn đề nói: "Phó tiểu thư nói cái giá đi."



"Hả? Khai giá bao nhiêu?" Tĩnh Tri giả vờ không biết, một đôi con ngươi nhàn nhạt ngây thơ.



Mạnh phu nhân giọng mỉa mai cười một tiếng, đôi mắt mặc dù không còn ánh sáng như ngọc lúc trẻ nữa, nhưng vẫn là tinh nhuệ, bà quét mắt nhìn cô một cái: "Phó tiểu thư có đứa nhỏ của tam thiếu gia chúng tôi, chắc hẳn cũng muốn rời đi một nhà đoàn tụ đi."



Tĩnh Tri từ chối cho ý kiến, ánh mắt lại dần dần ảm đạm, liền dẫn theo nói không nên lời ủy khuất.



Thấy cô như vậy, Mạnh phu nhân không khỏi vui vẻ trong lòng, rèn sắt khi còn nóng nói: "Thiệu Hiên hiện tại bị cha nó trông coi, tình cảnh cũng không tốt, thế nhưng, chuyện gì cũng có biện pháp giải quyết phải không? Phó tiểu thư chỉ cần gật đầu đáp ứng muốn rời đi, tôi không chỉ cho cô một số tiền lớn, còn có thể nghĩ biện pháp cho cô cùng Thiệu Hiên một nhà đoàn tụ."