Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 247 : Người đàn ông xấu xa khẩu thị tâm phi
Ngày đăng: 14:25 19/04/20
Từ trước đến nay, cô không thích tranh chấp với người khác. Lần này bị thua thiệt, trở lại cũng sẽ không tìm người giải quyết, chỉ biết đè nén ở trong lòng. Lúc anh nghĩ tới đây, người đã giãy giụa đứng lên, đẩy cửa ra.
Người của anhh, anh mắng được, đánh được, đổi thành người khác, nghĩ cũng đừng nghĩ!
Ngay tối hôm qua, lúc chuốc say mình đến không còn biết gì, còn hận nghĩ rằng kiếp này không muốn nhìn thấy cô nữa, sống hay chết cũng không hề liên quan. Thế nhưng chỉ nghĩ đến nhìn thấy cô, tim của anh sẽ trở nên nhu hòa.
Anh xoay người vịn tường đi trở về phòng, dưới lầu mơ hồ truyền đến giọng nói của cô và An Thành. Anh chỉ hờ hững đứng ở trước cửa sổ, nếu cô chịu tiến vào, anh sẽ nói với cô một vài lời nói ở trong lòng. Nhưng nếu cô đi, từ nay về sau, anh chỉ đành buông tay, không nhìn, không thấy cũng tốt.
Thời gian chờ đợi dài dằng dặc giống như con sông chảy xuôi.
Lúc nghe tiếng bước chân của cô, chờ đợi này dường như biến thành bụi bậm không quan trọng.
Tĩnh Tri mang đồ tiến vào, vẫn đứng ở cạnh cửa không hề động. Cô hạ nửa mi mắt, nhìn chằm chằm hoa văn thêu trên giày, không nhúc nhích.
An Thành nhẹ thở dài một hơi, nhẹ nhàng đóng cửa, trong lòng âm thầm cầu xin. Nhị thiếu gia, lần này trong lòng ngài cũng đừng khó chịu nữa, dù gì cũng nói mấy câu tốt đẹp với Phó tiểu thư đi...
Cô không động, anh cũng không dám tùy tiện mở miệng. Trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng rất yên tĩnh.
Trong bình hoa sứ men xanh ở góc tường cắm hai cành hoa đào mới chiết, rất xinh đẹp, quyến rũ động lòng người. Gió cuốn rèm cửa sổ, nhẹ phất phơ, hơi lướt nhẹ trên vai Mạnh Thiệu Đình, giống như gãi động tim của anh, có chút ngứa ngáy...
Cô đưa cái ly cho anh, anh yên lặng uống sạch. Môi hơi nứt tựa hồ cũng mượt mà hơn một chút, anh uống hết nước, trong tay còn nắm cái ly, thật lâu vẫn không buông ra. Mà cô đứng đưa lưng về phía cửa sổ, ánh sáng mùa xuân ấm áp như ngọc bao phủ lên cô.
Cô cách anh gần như thế, gần đến mức anh không muốn buông tay ra nữa.
"Tĩnh Tri..."
Anh rốt cuộc ngẩng đầu, dùng hết dũng khí của mình nhìn cô, mà trong con ngươi trắng đen rõ ràng của cô rõ ràng chiếu ra bộ dáng của anh.
Chú thích:
(1) Java (tiếng Indonesia: Jawa) là một đảo tại Indonesia. Với 135 triệu người, Java là đảo đông dân nhất thế giới, và là một trong những vùng có mật độ dân số cao nhất toàn cầu. Java là nơi sinh sống của 60 phần trăm cư dân Indonesia. Thủ đô Jakarta của Indonesia nằm ở tây bộ của Java. Phần lớn các sự kiện lịch sử của Indonesia diễn ra tại Java. Hòn đảo là trung tâm của một số đế quốc Ấn Độ giáo-Phật giáo, vương quốc Hồi giáo hùng mạnh, và là hạch tâm của Đông Ấn Hà Lan. Java là trung tâm của Chiến tranh giành độc lập Indonesia|cuộc đấu tranh giành độc lập cho Indonesia vào thập niên 1930 và 40. Java chiếm ưu thế về chính trị, kinh tế và văn hóa tại Indonesia.
Java hình thành chủ yếu là từ kết quả của những vụ núi lửa phun trào, với diện tích lớn thứ 13 thế giới và lớn thứ 5 tại Indonesia. Một chuỗi các núi lửa tạo thành xương sống của đảo theo chiều đông-tây. Trên đảo có ba ngôn ngữ chính, trong đó tiếng Java chiếm ưu thế, và là ngôn ngữ bản địa của khoảng 60 triệu người tại Indonesia, hầu hết trong số họ sống tại Java. Hầu hết cư dân trên đảo là
người song ngữ, tiếng Indonesia là ngôn ngữ thứ nhất hoặc thứ hai của họ. Phần lớn cư dân Java là người Hồi giáo, tuy nhiên hòn đảo vẫn có sự hòa trộn đa dạng từ các niềm tin tôn giáo, dân tộc, và văn hóa.
Java được chia thành bốn tỉnh, Tây Java, Trung Java, Đông Java, và Banten, cùng với hai khu đặc biệt là, Jakarta và Yogyakarta.