Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 261 : Chuyện lệch đường ray một đoạn

Ngày đăng: 14:25 19/04/20


Chỉ tìm một quán KTV coi như không tệ ở gần đó, không ngờ bên này vừa mới xuống xe, Tĩnh Tri liền ngây ngẩn cả người. Cô có chút nghi hoặc nhìn nhìn Thanh Thu, lại thấy bộ dáng giật mình của Thanh Thu, mà Tương Tư dứt khoát lập tức hung hăng nghiêm mặt, dẫm chân một cái, nặng nề hừ một tiếng quay mặt qua chỗ khác!



Thẩm Bắc Thành thấy thế không khỏi giơ tay lên chọt Hà Dĩ Kiệt, trêu tức cười một tiếng: "Tình nhân nhỏ của anh giận anh!"



Một đôi mắt Hà Dĩ Kiệt đảo qua, vốn khóe môi có chút âm trầm không khỏi hơi nhếch lên một chút. Anh chậm rãi bước thong thả qua, đưa tay kéo Tương Tư lại, hơi dùng sức một chút liền kéo cô vào trong lòng, rồi sờ soạng mấy cái trên đỉnh đầu cô, mới chậm rì rì mở miệng: "Thế nào, thật sự tức giận sao?"



Sắc mặt Tương Tư đỏ lên, một phen đẩy anh ra, chạy đến giữa Tĩnh Tri và Thanh Thu, nắm lấy cánh tay hai người sống chết không chịu buông tay. Một đôi mắt to lại hung dữ trừng Hà Dĩ Kiệt, môi cũng bị chính mình cắn đến có chút trắng bệch, hai người giằng co chỉ chốc lát, Tương Tư bỗng nhiên kêu to lên: "Hà Dĩ Kiệt, anh hãy chấm dứt việc đó, đánh một gậy lại cho một trái táo ngọt, anh nghĩ rằng tôi là kẻ ngu ngốc ư? Anh cút, hiện tại liền cút! Không phải anh đã mang người khác về nhà sao, anh còn tới tìm tôi làm gì?"



Hà Dĩ Kiệt vừa nghe lời này, vẻ mặt không khỏi biến đổi. Vốn thoạt nhìn anh chính là một người đàn ông cực lạnh và âm trầm, lúc này đáy mắt lại hiện ra ánh sáng lạnh, mà môi lạnh nhạt cũng giương lên độ cong khinh thường, càng khiến anh thoạt nhìn giống như là khoát một thân lạnh lẽo, liếc mắt nhìn một cái đã cảm thấy toàn thân không thoải mái.



Tương Tư vừa thấy ánh mắt này của anh, nhịn không được liền rùng mình một cái. Cô nắm ống tay áo Tĩnh Tri, né tránh phía sau Tĩnh Tri, nhưng vẫn không phục cứng cổ ném một câu: "Anh tới cũng vô dụng, lần này tôi chết cũng không trở về với anh!"



Thẩm Bắc Thành vừa nghe Tương Tư nói như vậy, trước liền liếc mắt nhìn Hà Dĩ Kiệt một cái, tâm trạng cũng có chút ngượng ngùng. Nói thật, anh và Mạnh Thiệu Đình đều là thương nhân, mà Hà Dĩ Kiệt không giống, anh ta là một chính trị gia ở thành phố A, nhân vật có thủ đoạn thông thiên. Nếu không phải ba người bọn họ quen biết lúc học đại học, bây giờ hoàn toàn không thể nào là bạn bè có quan hệ thân thiết đến trình độ như vậy. Nhưng ở dưới vài tình huống, dường như Mạnh Thiệu Đình cao ngạo và Thẩm Bắc Thành anh cũng không khỏi cẩn thận để không phạm vào kiêng kỵ của Hà Dĩ Kiệt.




Tĩnh Tri sửng sốt một chút, Thanh Thu lại giống như đã thành thói quen, cũng không có phản ứng quá lớn, kéo Tĩnh Tri tiến vào.



Hà Dĩ Kiệt và Tương Tư đi tuốt ở đằng trước, Tĩnh Tri thỉnh thoảng lo lắng nhìn mấy lần, lại thấy bộ dáng vô cùng thân thiết của hai người, tâm không khỏi



sinh hoài nghi, Thanh Thu lại cúi đầu nói một câu: "Tĩnh Tri, cô đừng quản chuyện của Tương Tư, nói chung hai người bọn họ cứ như vậy, thỉnh thoảng làm ầm ĩ một trận thôi..."



Tĩnh Tri à một tiếng, xoay mặt lại nhìn thấy mi tâm Thanh Thu gắt gao nhíu chặt, mà ánh mắt nhìn về phía Tương Tư lại tràn đầy bất đắc dĩ và đau lòng.



Tĩnh Tri chỉ cảm thấy có chút quái dị, nhưng nhìn bộ dáng tâm tình dâng cao của Tương Tư, mà Hà Dĩ Kiệt cũng chăm sóc cô bé đủ điều, liền dần dần an tâm.



Thẩm Bắc Thành tuyệt đối không chịu mở miệng hát, sau khi Thanh Thu hát hai bài, Tương Tư như được xưng bá, cô bé không chỉ như là cô gái nhỏ mê chơi, hát một lần các ca khúc được yêu thích, còn cố nài kéo Hà Dĩ Kiệt hát đôi nam nữ. Hà Dĩ Kiệt cười cười nhận microphone, lại chọn một bài 《 tình cũ kéo dài 》kinh điển của Trương Học Hữu, giọng của anh ta rất tốt, hát một khúc xong, đến Tĩnh Tri cũng không nhịn được vỗ tay cho anh ta.