Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 269 : Bồi tôi một đêm (2)

Ngày đăng: 14:26 19/04/20


Tương Tư tức giận đến toàn thân run rẩy, cô liều mạng kéo Mạnh Thiệu Đình qua, đẩy anh tới bên cạnh Tĩnh Tri.



Lúc này Mạnh Thiệu Đình mới nhìn rõ thần sắc Tĩnh Tri, thần trí của cô giống như chưa quay về, trong hai con ngươi xinh đẹp đều là thần sắc hoảng hốt, mà trên trán rõ ràng là một khối đỏ lớn, nhưng nước mắt lại theo bản năng chảy xuống. Tim của anh đã sớm mềm nhũn, cái gọi là mặt mũi bỗng nhiên bị để qua một bên, anh khom lưng ôm lấy cô, liều mạng ôm cô vào trong ngực: "Tĩnh Tri, Tĩnh Tri... Em đừng làm tôi sợ, tôi không muốn em chết, tôi chỉ là nói lẫy, chỉ là nói lẫy. Tôi tức em nói ra lời tuyệt tình như vậy, mới có thể cố ý nói chọc tức em thôi. Tĩnh Tri..."



Tĩnh Tri bị anh lay động đến khó chịu, mà tất cả ủy khuất và thống khổ như là bỗng nhiên tích góp tới trình độ nhất định, nếu không bạo phát sẽ chết ngay. Cô bỗng nhiên oa một tiếng khóc lên, tiếng khóc của cô lớn như vậy, bi thương như thế. Cô như phát điên đánh anh, cô níu tóc anh, liều mạng lôi kéo, cô đưa tay nắm cổ anh. Cô để lại tất cả phong độ và ưu nhã của mình ở sau ót, cô chỉ muốn đánh anh, chỉ muốn hung hăng đánh anh, khiến cho anh cũng nếm tư vị đau đớn, để cho anh cũng nếm thử loại tư vị không chịu đựng được này...



Mắt Mạnh Thiệu Đình đỏ bừng, tóc anh bị cô kéo lộn xộn, trên cổ cũng cào ra vài vết máu. Cô dùng khí lực toàn thân đánh anh, khiến anh cảm thấy xương cốt đều sắp bị cô đánh gãy, nhưng anh không phản kháng, vẫn ôm cô thật chặt, một lần lại một lần gọi tên của cô, gọi tên của cô có chút ủy khuất, yêu thương.



"Anh muốn thế nào mới bằng lòng buông tha tôi? Mạnh Thiệu Đình, anh muốn thế nào mới bằng lòng buông tha tôi? Anh nói, anh nói cho tôi biết đi... Tôi thật sự sợ anh, không muốn gặp anh, tôi thật sự muốn cuộc sống một mình nuôi bánh bao nhỏ, vì sao anh không chịu thành toàn cho tôi? Mạnh Thiệu Đình... Có phải là thật muốn tôi chết thì anh mới bằng lòng buông tha cho tôi? Có phải anh muốn nhìn thấy tôi chết mới hài lòng không? Anh nói, anh nói đi... Tôi hận anh, tôi hận anh! Mạnh Thiệu Đình, anh có biết tôi rất hận anh không? Anh phá hủy tôi, anh phá hủy hạnh phúc cả đời tôi, tôi hận anh, tôi chết cũng sẽ không tha thứ cho anh, tôi hận anh!"



Tĩnh Tri vừa siết quả đấm liều mạng đánh lưng anh, vừa lớn tiếng khóc kêu. Thanh Thu nhẹ nhàng che miệng lại, chỉ cảm thấy chua xót khổ sở nói không nên lời tràn ngập ngực cô. Tổn thương đã để lại, dù tận lực làm cho mình quên, nhưng lúc thức dậy vẫn sẽ đau đớn toàn thân, giống như mỗi khi trời mưa đến đều sẽ phát tác cơn đau phong thấp.



Như là tâm tình lúc này của cô, cô và Thẩm Bắc Thành hòa hảo, nhưng cô biết rõ, bọn họ sẽ không trở về như lúc trước được, cũng không trở về được nữa.



Tương Tư lại không có khóc, cô chỉ đứng ở nơi đó, nhìn hai người đang ôm nhau ngồi dưới đất, cô thực sự hâm mộ Phó Tĩnh Tri, cô hâm mộ gần như đến sắp nổi điên.



Nếu quả thật có một người đàn ông chịu đối với cô như vậy, cô nguyện ý bỏ qua tất cả, ở lại bên cạnh anh. Nhưng kiếp này cô sớm đã là phế nhân, cô muốn hạnh phúc, còn khó hơn lên trời.
Anh biết sẽ là phản ứng như thế, nhưng vẫn không nhịn được khó chịu một chút.



Sau đó anh cười một tiếng, đưa tay vỗ vỗ bả vai của cô, "Em yên tâm, tôi chỉ là có rất nhiều lời muốn nói với em. Nếu như tôi chạm vào em một chút, sẽ không được chết tử tế."



Chán ghét trong mắt cô lui đi một ít, nhưng vẫn tràn đầy không tin thật dày.



"Bạn bè ở trong này sẽ làm chứng, tôi còn muốn thể diện để tiếp tục sống." Anh lại cười, tự mình cười nhạo mình, dễ chịu hơn là để người khác cười nhạo anh trước.



Dù sao mặt mũi của anh đã sớm mất hết, không quan tâm vò đã mẻ lại sứt một lần nữa.



Anh đương nhiên không phải dùng thời gian một đêm để khiến cô hồi tâm chuyển ý. Nói thật, điều kiện này là anh chợt thốt ra, có lẽ lúc này mới là suy nghĩ chân thật nhất trong lòng anh.



Chú thích:



(1) Quan nhị đại: là một từ mới chỉ những người làm trính trị đời thứ hai, là con của các quan chức cấp cao để dễ dàng xâm nhập vào bộ máy quyền lực, nhưng cũng để mô tả tất cả các hành vi xấu của con cháu quan chức cấp cao.