Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 282 : Bỏ qua tất cả chỉ vì em
Ngày đăng: 14:26 19/04/20
Editor: May
Mi tâm Mạnh Chấn Tông vừa nhảy, ngược lại tâm tư liền chuyển, trái tim bất giác phát rét, ngữ khí đã lạnh đi mấy phần: "Ta mặc kệ những thứ này, hiện tại ta chỉ nói cho con biết, hiện tại ta đã cho người san bằng Tĩnh Viên rồi. Con phá ra chỗ hở, người làm cha như ta không thể không vá lại dùm con. Coi như là lỗ một khoản tiền, cũng không đến mức quá thảm, vị trí mảnh đất kia cũng không phải tệ, bán qua tay hoặc khai phá kinh doanh gì đó cũng tốt hơn xây vườn lãng phí."
Mỗi một câu ông nói, sắc mặt Mạnh Thiệu Đình liền đen sẫm thêm mấy phần. Cho đến cuối cùng, anh liền nổi cơn thịnh nộ, cũng không để ý chân đang bị thương liền ngồi dậy, nghiêm nghị quát: "An Thành vào đây!"
"Con gọi An Thành làm cái gì? Chuyện cho tới bây giờ, con nghĩ rằng ta còn có thể để con càn rỡ sao? Con và Phó Tĩnh Tri dẫu lìa ngó ý còn vươn tơ lòng, trước đây ta không biết thì thôi, hiện tại đã biết, con cho là ta vẫn sẽ mở mắt trừng trừng nhìn ư?"
"Chuyện của con không cần cha phí tâm." Mạnh Thiệu Đình đột nhiên nhíu mày, đáy mắt hiện lên ánh sáng lạnh, anh kiêu căng khẽ nhếch cằm, nói rõ từng câu từng chữ: "Coi như cha bán đi hoặc là dùng làm chuyện khác, cũng không sao hết, con chỉ tốn công mua lại lần nữa. Nếu cha muốn làm, thì cứ làm đi."
Trái tim Mạnh Chấn Tông nhảy lợi hại, nét mặt cố gắng chống đỡ ra mấy phần trấn định: "Dựa theo lời mày nói, mày là muốn đấu với ta đúng không?"
"Thiệu Đình cũng không dám đấu với lão nhân gia ngài, nhưng đây cũng là điểm mấu chốt của con."
"Nếu như mày cố chấp như vậy, chức chủ tịch..."
"Con chưa từng yêu thích vị trí kia, nếu như cha muốn thu hồi, cứ tùy ý."
Mạnh Chấn Tông không nói gì một lúc lâu, trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng bệnh rơi vào trầm mặc.
Lão Lục đứng gần đó, thấy toàn thân Mạnh Chấn Tông đều đang phát run, cuống quít tiến lên muốn khuyên bảo, ai ngờ Mạnh Chấn Tông bỗng nhiên vung gậy quét qua bàn trà. Chén trà bể nát văng ra khắp nơi, lão Lục cũng bị dọa sợ, đứng ở một bên không dám động, Mạnh Thiệu Đình lại mặt không đổi sắc: "Dưa hái xanh không ngọt, cha, nếu như Mạn Quân tiếp tục theo con, cả đời này liền xong rồi, bởi vì con vĩnh viễn không có khả năng yêu cô ta, trong lòng con vĩnh viễn không có vị trí của cô ta."
"Chuyện cho tới bây giờ, Mạn Quân theo con nhiều năm như thế, giờ con mới nói ra lời như vậy sao! Thiệu Đình, con từng tự hỏi lương tâm của mình có bình an nổi không?"
"Nếu như con tiếp tục cùng một chỗ với Mạn Quân, mới là chân chính hại cô ta."
"Con nghĩ cũng đừng nghĩ, Mạn Quân là con dâu nhà họ Mạnh chúng ta, vĩnh viễn sẽ không thay đổi!"
"Con và cô ta, không thể không ly hôn."
"Chỉ cần con dám nhắc lại chuyện ly hôn, ta không để ý làm cho Phó Tĩnh Tri hoàn toàn biến mất."
Mạnh Chấn Tông cười âm trầm: "Dựa vào thủ đoạn nhà họ Mạnh, giết chết một hai người không coi là việc khó. Huống chi bây giờ con nằm ở trên giường không thể động đậy, sao bảo vệ cô ta đây?"