Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 292 : Tôi muốn trở lại bên cạnh anh ấy

Ngày đăng: 14:26 19/04/20


Nếu cô và Mạnh Thiệu Đình thật sự quấn quýt không rõ, dĩ nhiên là làm cho Mạnh Thiệu Đình mất đi sự cưng chiều của hai người già ở nhà họ Mạnh, người được lợi chỉ có Mạnh Thiệu Tiệm!



Hắn lại có âm mưu như vậy! Tĩnh Tri đột nhiên suy nghĩ cẩn thận, liền cảm thấy trong lòng giống như là bị người chợt hắt một gáo nước đá, khiến cô lạnh đến toàn thân đều đang phát run.



Thế nhưng, Mạnh Thiệu Đình đã đoạn tuyệt lui tới với cô, vì sao Mạnh Chấn Tông lại bỗng nhiên đổi đi chức vị chủ tịch Mạnh thị của anh?



Không lẽ trong lúc đó còn xảy ra chuyện gì mà cô không biết?



Tĩnh Tri đứng lên, đi chân trần đi tới trước cửa sổ. Thời tiết nóng tan đi một ít, cô kéo rèm cửa sổ, lại đẩy nửa cửa sổ ra. Có gió ấm áp thổi vào, thổi lướt qua sợi tóc của cô, mi tâm cô nhíu chặt, trong lòng lại có một giọng nói trầm tĩnh như nước đang nói chuyện với cô.



Phó Tĩnh Tri, hiện tại mày nên đối mặt với một lựa chọn rất quan trọng, mày nhất định phải bình tĩnh, nhất định phải tỉnh táo suy nghĩ một chút. Mày nên đi đâu? Mày nên chọn con đường như thế nào?



Cô đứng yên ở bên cửa sổ thật lâu, nhưng trong lòng vẫn trống rỗng, qua một lúc, cô vẫn không nắm được chủ ý, dứt khoát đi tới giá sách đơn sơ, thuận tay rút một quyển sách ra. Đây chính là sách của cha cô, lúc trước sau khi cha qua đời, cô rời khỏi Tĩnh Viên liền vội vàng mang theo.



Hốc mắt Tĩnh Tri đau xót, nghĩ đến mùa đông lạnh lẽo kia, tính tình cha luôn luôn cao thượng và nho nhã ôn hòa, nhưng lại không thể bớt lo cho cô... vì một đứa con gái như cô, kiên trì đi cầu xin người ta, cầu xin người ta đừng bỏ rơi con gái



của ông, cầu xin cho con gái và cháu ngoại của ông một con đường sống, nhưng lại phải nghe những lời nhục nhã chưa từng nghe qua.




dù là đi đến nước Mỹ xa xôi, nhìn thấy anh và người khác ở cùng một chỗ, trong tiềm thức cô vẫn đang đợi anh, muốn cho anh một cơ hội.



Thế nhưng bây giờ chính cô cũng không có cách nào thuyết phục chính mình, không phải cô không tin Thiệu Hiên, cũng không phải cô không tin tình cảm của anh với cô, nhưng cô hoài nghi thời gian vô tình, xóa tan chính mình.



Đúng, từ đầu đến cuối cô đều cho rằng, cô không xứng với anh, bởi vì tâm anh sạch sẽ trong suốt như vậy, nhưng cô thì đã sớm mất đi tất cả hồn nhiên.



Tĩnh Tri tận lực xem nhẹ hốt hoảng rối rắm của mình, cô tự trấn an, cho mình một lý do: Cô chỉ muốn trở về lúc Mạnh Thiệu Đình thất thế, để cho người nhà họ Mạnh nhìn thấy Phó Tĩnh Tri cô không phải là người phụ nữ ham tiền và quyền thế.



Một khi quyết định chủ ý trở về bên cạnh anh, bỗng nhiên cả người cô liền nhẹ nhóm, giống như là tảng đá lớn treo trên đỉnh đầu bỗng có một ngày không cánh mà bay. Ấm ức và phiền muộn, áp lực không hiểu và tâm tình u ám bấy lâu đều trở thành hư không, cô thở ra một hơi, thích ý duỗi thắt lưng một cái, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một đám bồ câu vỗ cánh bay qua nóc nhà cách đó không xa, tiếng chuông đinh đang dễ nghe. Mắt Tĩnh Tri hơi cong, có nụ cười nhợt nhạt chảy xuôi qua bên môi cô, cô nhìn thấy tùng chậu hoa sơn chi ở trên ban công nhà người ta đang tỏa ra mùi hương động lòng người.



Mấy ngày kế tiếp, công việc lại trở nên bận rộn, vấn đề của cô xem như là dễ giải quyết, nhưng chuyện của Phi Đồng khiến cô cảm thấy có chút khó làm. Dù sao cũng là đứa nhỏ của cô và Thiệu Hiên, trái lo phải nghĩ, không biết chờ cô ở phía trước là cái gì, cũng không biết xúc động của mình sẽ kéo dài bao lâu, Tĩnh Tri nghĩ vẫn là nên tạm thời để Phi Đồng và bảo mẫu ở lại nơi này, cô quyết định một mình trở về trước.



Trước khi đi, Tĩnh Tri gọi điện thoại cho Thanh Thu. Nghe được quyết định của cô, Thanh Thu đầu tiên là kinh ngạc, sau đó lại cảm thấy vui mừng: "Cô thật sự nghĩ kỹ rồi ư? Thiệu Đình nhất định vui vẻ chết luôn ấy."



Tĩnh Tri nắm lấy dây điện thoại, lông mi dài rũ xuống che khuất ánh sáng nhạt nơi đáy mắt cô, cô nhẹ nhàng gật đầu: "Thanh Thu, tôi nghĩ tôi nên trở về. Nếu tôi không quay về, trong lòng sẽ cảm thấy không thể yên ổn. Tôi không biết tôi có nguyện ý ở lại bên cạnh anh ta không, nhưng tôi biết hiện tại anh ta bị thương, tôi muốn trở lại, tôi muốn trở lại thăm anh ta."