Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 321 : Tên đã lắp vào cung, không bắn không được (2)

Ngày đăng: 14:26 19/04/20


Editor: May



Tĩnh Tri nghe được hơi thở của anh, lập tức trở nên nặng nề dồn dập. Cô sợ hãi, nhưng lại cảm giác vô cùng xấu hổ khi ở dưới ánh mắt không chút che đậy gì của anh, tại sao anh có thể hạ lưu như vậy...



Cô liều mạng giãy dụa cổ tay, muốn thoát ra khỏi gông cùm xiềng xích của anh, nhưng anh lại hoàn toàn không cho cô phản kháng. Hơi thở của anh càng ngày càng gần, càng ngày càng kề sát ngực của cô. Cô gần như ngượng ngùng hét lên, nhưng anh lại hoàn toàn không tính toán dừng vào lúc này, biểu tình tà khí và nồng nàn giao hòa trên cùng một gương mặt, thực sự là vừa mâu thuẫn mà vừa có hài hòa không nói nên lời.



"Mạnh Thiệu Đình... Van anh..." Giọng nói của cô run rẩy gào thét như là con mèo nhỏ bị chấn kinh, nhưng lúc này giọng nói lại chỉ có thể kích thích anh. Mạnh Thiệu Đình ngước mắt liếc nhìn cô một cái, đôi đồng tử gợn sóng nước mênh mông của cô giống như sắp nhỏ ra nước, mà làn da của cô trắng như vậy, giống như là sữa tươi. Cô thật xinh đẹp, anh hoàn toàn không dừng lại được, anh cũng không cách nào dừng lại! Tên đã lắp vào cung, không bắn không được...



"Tĩnh Tri..." Anh thở hổn hển, hai ba cái liền rút mở dây nịt của mình ra, áo sơ mi bị cô lột một nửa vào lúc nãy cũng ném sang một bên. Anh thật sự như con sói đói bụng vào mùa đông, thấy được dê con mập mạp nên liền nhào tới. Bàn tay của anh rơi chuẩn xác vào trước ngực dội lên của cô, mềm mại kia hơi mang theo khí lạnh, lúc bị nắm chặt ở trong lòng bàn tay, làm cho anh thoải mái thở dài ra tiếng...



"Tĩnh Tri, là đàn ông, hiện tại liền không có biện pháp dừng lại!" Hai mắt anh sáng rực giống như cây đuốc đang cháy, ánh mắt anh tuần tra tỉ mỉ qua mỗi một tấc da thịt của cô, bao gồm cái cổ có đường cong duyên dáng, bao gồm xương quai xanh giống như một dòng nước uốn cong, bao gồm bộ ngực sữa rõ ràng đã lớn hơn vì sinh đứa nhỏ, còn có hai đỉnh cao kia, đang nở rộ hai hạt châu san hổ màu đỏ xinh xắn quyến rũ...




"Em thật thơm..." Giọng nói của anh khàn khàn êm tai, mà lúc nói chuyện, anh gần như là dùng mấy phần khí lực cắn xuống trước ngực cô. Cô đau đớn khiến cơ thể đột nhiên căng thẳng, trong khớp hàm cắn chặt liền phun ra tiếng rên rỉ nhỏ, nghe vào trong tai anh như là tiếng ngâm hát động lòng người nhất.



Tay và môi anh gần như không nỡ rời khỏi ngực cô, thẳng đến khi hôn trước ngực trắng như tuyết của cô ra từng mảng vết hôn hồng nhạt và nước đọng phát sáng, anh mới đỏ mắt buông cô ra, gần như là thô lỗ lập tức xé nút cài trên quần cô ra.



"Thiệu Đình, không thể... đang ở trên xe..." Tĩnh Tri quá sợ hãi, nút cài trên quần jean xẹt qua hông của cô. Đau rát, cô bị đau đớn tê liệt, lý trí lập tức quay lại,



bỗng nhiên nghĩ đến anh vừa ngả ngớn như vậy, mà cô lại là một bộ dáng hưởng thụ không biết đẩy ra, hai má liền ửng hồng, đến cổ và ngực đều như thoa má hồng...



"Bây giờ em bảo anh dừng lại, không bằng để anh chết." Anh cười tà tứ, khớp hàm cắn chặt tức giận mở miệng, mà bàn tay lại bỗng nhiên bắt được tay nhỏ bé của cô, lập tức đặt ở dưới bụng. Tĩnh Tri chạm được cứng rắn dọa người kia, mặt mũi trắng bệch, mà nước mắt chẳng biết tuôn ra từ lúc nào, đọng ở lông mi như lung lay sắp đổ. Bộ dáng cô lúc này gần như làm cho anh tan vỡ, tiểu yêu tinh này!