Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 330 : Mạn Quân mang thai VS người một nhà (1)

Ngày đăng: 14:26 19/04/20


Editor: May



Bà Mạnh buông tay Mạn Quân ra, lại tinh tế căn dặn mấy câu: "Mạn Quân, nghĩ mọi việc thoáng một chút, thân thể quan trọng nhất..."



Bà nghĩ đến triệu chứng của Mạn Quân, muốn nói có lẽ là cô mang thai, muốn cô cần thận một chút, nhưng lời này lại không thể lỗ mãng nói ra khỏi miệng trước mặt thông gia, bởi vậy cường ngạnh dừng lại, vỗ vỗ tay cô, liền cáo từ với hai người, theo y tá ở một bên đi tới phòng nghỉ ngơi cao cấp.



Bà Thẩm duỗi cổ, mắt thấy bà Mạnh đi vào phòng nghỉ cuối hành lang, đóng cửa lại. Lúc này bà mới kéo Mạn Quân qua một bên, hai tròng mắt khôn khéo quét mắt nhìn trên dưới con gái, lại dùng sức nhìn bụng cô vài lần, lúc này mới hỏi: "Được rồi, sao lại luôn muốn ói? Kinh nguyệt không tới bao lâu rồi?"



Mạn Quân sửng sốt, ngược lại hiểu rõ ý tứ của mẹ, nhịn không được giận dữ hô một tiếng: "Mẹ, mẹ nói cái gì đó!"



Mặc dù cô nói như thế, trong lòng lại không khỏi tính toán một chút, nghĩ đến quả nhiên lâu rồi kinh nguyệt không có tới, trong ngực không khỏi lộp bộp một tiếng. Lại nghĩ đến mấy tháng trước Thiệu Đình gần như đều về nhà trễ, hai người bọn họ cũng có phát sinh quan hệ mấy lần, chẳng lẽ là -- mang thai?



Không, điều này làm sao có thể? Mạn Quân lập tức hủy bỏ ý nghĩ này, mặc dù có hơn một nửa lần Thiệu Đình không có áp dụng biện pháp, thế nhưng anh đều muốn cô uống thuốc tránh thai, sao anh có thể làm cho cô mang thai được?



Dù khi đó đã chết tâm với Phó Tĩnh Tri, trở lại bên cạnh cô, nhưng cô cũng biết anh luôn luôn qua loa rồi kết thúc. Cô ôm thân thể lạnh như băng của mình, có lẽ anh từng thử qua với cô, nhưng vẫn bị thất bại.
"Không có khả năng mang thai? Trên đời này không có chuyện không làm được, chỉ có dám làm hay không mà thôi!" Bà Thẩm chế trụ tay của con gái, giảm thấp giọng nói xuống: "Mạn Quân, chẳng lẽ con thật muốn ly hôn với Thiệu Đình? Dựa theo sự cưng chiều của Thiệu Đình với Phó Tĩnh Tri kia, ta thấy đây cũng là chuyện sớm muộn thôi."



"Không, con sẽ không đồng ý ly hôn. Chỉ cần con không đồng ý, Thiệu Đình sẽ không có cách nào..."



"Vợ chồng ở riêng đến thời gian nhất định, tòa án sẽ tự động phán quyết ly hôn, con sẽ không ngốc đến không biết điểm pháp luật thông thường này chứ?" Bà Thẩm cười, trong nụ cười lại mang theo giọng mỉa mai: "Chẳng lẽ con không muốn nhìn xem khi Phó Tĩnh Tri biết tin tức con mang thai sẽ có phản ứng gì ư? Chẳng lẽ cô ta cứ như vậy đoạt chồng của con, nhưng con không có chút tức giận nào sao?"



Mạn Quân giật mình lay động một cái, sao cô có thể cam tâm, sao có thể cam tâm! Nhưng cô có biện pháp gì? Thiệu Đình không yêu cô, từ đầu tới cuối, cô chính là người thất bại nhất!



"Mạn Quân, con suy nghĩ thử xem, tuổi con cũng không nhỏ, nếu quả thật ly hôn, cứ như vậy chắp tay đưa vị trí kia cho người ta, con thật sự cam tâm sao? Mẹ là người từng trải, chờ con tới cái tuổi này của ta sẽ hiểu. Tình yêu kia đều sẽ tan như bong bóng xà phòng, thật sự tồn tại là cái gì? Cuộc sống ưu việt, vị trí cao cao tại thượng! Phụ nữ luôn luôn có một ngày tuổi già sắc suy, người phụ nữ đã già, sẽ không có ai liếc mắt nhìn con một cái. Mà đàn ông, cho dù là sống đến tám mươi tuổi, chỉ cần có tiền có thế, cô gái xinh đẹp mười bảy mười tám tuổi vẫn sẽ nhào lên. Mạn Quân, không nên cảm thấy mẹ con nói không xuôi tai, trên đời này, cũng chỉ có mẹ mới là thật tâm muốn tốt cho con."



Bà Thẩm thấy thần sắc Mạn Quân có chút buông lỏng, liền rèn sắt khi còn nóng: "Mạn Quân, con thích Thiệu Đình như thế, có đứa nhỏ, giữa con và nó sẽ chém không đứt. Dù nó và Phó Tĩnh Tri cùng một chỗ, trong lòng Phó Tĩnh Tri kia cũng có cây gai, cô ta không cho con dễ chịu, dựa vào cái gì con còn do dự lưỡng lự để cô ta tiêu diêu tự tại?"



"Đúng vậy, ha ha... Dựa vào cái gì muốn con cho cô ta tiêu dao tự tại? Cô ta có tình yêu của Thiệu Đình, tội gì còn muốn cướp vị trí này với con? Con không có gì cả, Thiệu Đình hoàn toàn không thích con. Con không có gì cả, còn lại chỉ có thể là ở bên cạnh anh ấy. Mẹ, mẹ nói đúng... con không cam lòng, tại sao con có thể cam tâm chứ? Anh ấy rõ ràng là chồng của con, rõ ràng là của con, sao đột nhiên lại thành của người khác chứ?"