Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 365 :

Ngày đăng: 14:27 19/04/20


Cô không nhịn được khẽ nâng khóe miệng, đôi mắt tràn đầy nước ngơ ngác nhìn anh: "Chỉ là rất muốn ăn."



"Anh đỗ xe đã." Anh sờ sờ tóc của cô, nhìn cô cười đến mắt cong lên, trong khoảng thời gian ngắn tâm tình rất tốt.



Lúc bọn họ đi vào, hấp dẫn rất nhiều tầm mắt, đặc biệt là ánh mắt của rất nhiều cô gái trẻ như lưỡi câu dài nhìn chằm chằm lên người của anh, nhưng anh chỉ ôm cô, nhìn không chớp mắt đi về phía trước. Đột nhiên trong lòng cô ngọt ngào, trong lòng nghĩ, người đàn ông này thật đúng là lãnh khốc.



"Em ngồi đi, muốn ăn cái gì, anh gọi cho em."



Cô chỉ lắc đầu, "Bụng không đói, chỉ muốn ăn chocolate sundae, em thích ăn sốt chocolate ở nơi này nhất."



Anh gật gật đầu, xoay người đến chỗ gọi món, thoạt nhìn bộ dáng anh ở trong đám người rất là ngọc thụ lâm phong. Trên người là áo gió mỏng màu nâu nhạt, tóc cắt sửa cũng rất có hình dạng, tư thế bước đi của anh rất có khí chất, lưng rất thẳng, thoạt nhìn rất có tu dưỡng. Cô nhìn bóng lưng của anh một lúc lâu, mới phản ứng được chính mình thậm chí đã lộ ra chút vẻ háo sắc .



Nhịn không được vỗ vỗ mặt mình, lại nóng đến dọa người.



Anh nhanh chóng đi tới đây, lại bưng hai chén, một chén rót hai phần chocolate, một chén không có.



Cô kinh ngạc nhìn anh, anh liền cười cưng chiều: "Em thích ăn sốt chocolate, anh gọi hai phần, cho em phần của anh."




"Dám làm sao lại sợ em nói?" Cô tránh trái tránh phải, hất tay anh ra, cười đến hai má đỏ bừng, lại nhìn anh thở hổn hển: "Em còn nói, hiện tại anh cũng không có!"



"Thật không có?" Cô nhíu mày, né tránh anh, ở xa xa buồn cười nhìn anh. Nhìn bộ dáng mất đi trấn định lúc này của anh, trong lòng cô rất vui vẻ.



"Thật không có, chỉ có em, cũng chỉ có em." Anh đi tới, nhẹ nhàng cầm tay cô, trong con ngươi hẹp dài tràn đầy nhu tình nồng đậm: "Chỉ có em, không có người khác nữa, vĩnh viễn cũng sẽ không có người khác."



Trong lòng cô tràn đầy ngọt ngào, lại không nhịn được quay đầu đi, không dám nhìn thẳng ánh mắt của anh: "Anh lại nói bậy, em mới không tin anh."



"Em đừng nói, anh làm cho em xem." Anh cười tà tà, nắm chặt tay nhỏ bé giãy dụa của cô ở trong lòng bàn tay, bàn tay của cô toát mồ hôi, có lẽ cô cũng khẩn trương như anh.



"Sao, làm như thế nào?" Cô hoảng loạn, lông mi không ngừng run, thân thể cũng có chút cứng ngắc muốn né tránh ra khoảng cách với anh. Nhưng anh tiến lại gần hơn, tiếng nói đột nhiên trở nên thuần hậu và gợi cảm, giống như làm mỗi lỗ chân lông đều trở nên thoải mái, khiến toàn thân cô không ngừng run rẩy; "Em nói xem, không bằng bây giờ, chúng ta trở về nhà đi..."



"Chúng ta nhanh đi mua vé đi Thiệu Đình, lúc này người ít hơn một chút rồi!" Cô bỗng nhiên cao giọng, lập tức đẩy anh ra, nhanh đi đến chỗ bán vé. Anh không nhịn được cười ra tiếng? Sao lâu như vậy rồi, nhưng cô vẫn dễ dàng xấu hổ như thế chứ?



"Được, chúng ta mua vé tình nhân." Anh đuổi theo cô, như là một đôi tình nhân trẻ tuổi, kề vai đi đến chỗ bán vé.