Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 385 :
Ngày đăng: 14:27 19/04/20
"Ta biết." Mạnh Chấn Tông cười hiểu rõ, lại mang theo một chút dung túng: "Trong lòng con còn chưa bỏ xuống được Phó tiểu thư kia. Nhưng Thiệu Đình à, dù sao người ta cũng đã có đứa nhỏ, vô luận như thế nào, giữa các con sẽ không có một chút khả năng. Dù trong lòng con bé đó có con, thế nhưng bây giờ sự chú ý của con bé chỉ là con trai của nó. Nếu đã buông tay, liền dứt khoát bắt đầu cuộc sống mới, con không vội kết hôn, nhưng phải luôn nhớ kỹ tâm tình vội bồng cháu của cha chứ? Lại nói hồi bé con từng gặp qua Ngũ tiểu thư kia rồi, huống chi thân phận của con bé thật sự có lợi rất lớn cho con. Cho dù hiện tại con không thích, trong lòng không thoải mái, tốt xấu cũng nên thử qua lại với nhau. Nếu thực sự không được, cha lại nghĩ biện pháp nói giúp con ở chỗ mẹ con..."
Cha già đã nói như vậy, Mạnh Thiệu Đình cảm giác mình còn cứng rắn nói lời tàn nhẫn nữa thì có chút quá phận. Dù sao anh cũng không có tâm tư này, trước hết qua loa cửa ải này của cha cũng tốt, đỡ phải để ông ấy không yên lòng rồi dài dòng không ngừng.
"Con đã biết, cha yên tâm đi." Mạnh Thiệu Đình cảm thấy có chút nản lòng, tại sao cuộc sống của anh giống như bắt đầu chuyển động xung quanh đủ loại phụ nữ vậy chứ? Đầu tiên là Tĩnh Tri và Mạn Quân, hiện tại hết thảy đều đã kết thúc, ba người đường ai nấy đi, lại xuất hiện một Ngũ tiểu thư nhà họ Tô. Cha cũng nổi lên tâm tư hồ đồ như mẹ, ông không nói giúp khuyên giải, lại châm ngòi thổi gió theo!
"Vậy là tốt rồi, con bé Tô Linh kia đi chuyến bay ngày kia, đến lúc đó con đi đón nó đi!" Mạnh Chấn Tông thuận tay cầm cây tăm trúc đã ghim một miếng táo lên, cảm thấy rất yên lòng!
"Cha!" Mạnh Thiệu Đình lập tức ngây người. Anh hoàn toàn chỉ là thuận miệng đáp ứng qua loa một câu, hoàn toàn không có nghĩ đến người này lại tới nhanh như vậy!
"Làm sao thế?" Mạnh Chấn Tông nhướng mi lên, thấy vẻ mặt kinh ngạc của anh, liền cảm thấy tâm tình thật tốt. Bị trận bệnh này đã lâu, không có con trai hiếu
thuận trước giường bệnh, nhưng lão nhị đã thu liễm tính tình rất nhiều, cũng tận tâm tận lực chăm sóc ông. Miệng ông không nói, nhưng trong lòng lại cực kỳ hài lòng, thường ngày hai đứa không bớt lo kia thật sự không có yêu thương ông chút nào, nhưng Thiệu Đình vẫn là đứa ông hài lòng nhất!
Huống chi, Tình Viên là của nhà họ Phó, anh cũng đã tặng cho cô, tóm lại vẫn là nên danh chính ngôn thuận giữ lại cho cô.
Anh hẳn nên chuyển ra, để cô,Thiệu Hiên và Phi Đồng ở chỗ này mới đúng.
Suy nghĩ hồi lâu, anh liền chuyển hướng đầu xe, gọi điện thoại cho An Thành, muốn anh ta chuyển đồ của anh ra khỏi Tĩnh Viên trong mấy ngày này, sau đó chờ thu thập thỏa đáng, anh liền chuẩn bị thời gian đi nói một tiếng với Tĩnh Tri. Cô và Thiệu Hiên vẫn nên chuyển trở về thì tốt hơn, dù sao anh cũng biết rõ Tĩnh Viên có
ý nghĩa như thế nào với cô, không có đạo lý bởi vì chuyện giữa bọn họ mà khiến cô mất đi ngôi nhà tinh thần này.
Huống chi không có sự tồn tại của cô, Tĩnh Viên đối với anh cũng chỉ là một trang viên bình thường mà thôi.
Anh trực tiếp lái xe đi biệt thự ngoại ô phía tây, đó là nơi cô ở khi sinh Phi Đồng. Dù sao hai người bọn họ cũng có chút hồi ức tốt đẹp ở nơi đó, anh không muốn trở về Mai Viên, đi vào trong đó sẽ luôn nghĩ tới sự kiện cô trộm giá thầu thấp nhất của anh, còn có những trận cãi vã không ngừng của bọn họ.