Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 439 :
Ngày đăng: 14:28 19/04/20
Hai người lại nói trong chốc lát, Tĩnh Tri nhớ tới chuyện Phi Đồng, đáy lòng thật sự vẫn không đành lòng và khổ sở: “Lúc nào đưa Phi Đồng đi?”
“Để sang năm rồi đi? Cũng chỉ còn mấy ngày, người một nhà luôn nên ăn tết cùng một chỗ.”
“Được, sang năm em sẽ đưa Phi Đồng đến chỗ bác cả của anh.” Tĩnh Tri hung hăng cắn răng mở miệng. Đây thật sự như là cắt thịt của cô, nhưng cô cũng biết không còn biện pháp nào khác. Phi Đồng ở lại chỗ này, cô thật không có cách nào yên tâm.
“Anh có đặt cho em một khẩu súng ở nước ngoài, có lẽ ngày mai hoặc ngày mốt sẽ tới, rất thích hợp cho phụ nữ dùng, vẻ ngoài chỉ là bộ dáng của một hộp phấn nhỏ. Em cất đi, phải luôn mang theo trong túi xách, sau này đừng để rời khỏi người, nhớ kỹ chưa?”
Thần sắc anh có chút kiên nghị ngưng trọng, khiến Tĩnh Tri không khỏi cũng trở nên khẩn trương: “Làm sao vậy, tại sao phải cho em một khẩu súng? Cho tới bây giờ em đều chưa từng dùng qua, cũng chưa từng thấy qua, em sẽ không dùng ...”
“Anh sẽ dạy em, nói chung em cứ mang theo. Em mang theo anh mới có thể yên tâm một chút, anh luôn cảm thấy trong khoảng thời gian này sẽ xảy ra chuyện không bình thường. Tĩnh Tri... em phải cẩn thận một người.”
“Là ai?”
“Anh cả của anh, Mạnh Thiệu Tiệm.” Mạnh Thiệu Đình nặng nề mở miệng, khóe môi có nếp nhăn kiên nghị như ẩn như hiện ở trong đêm tối: “Anh luôn cảm thấy, anh cả thay đổi, anh ấy giống như đang chuẩn bị làm gì đó, anh đề phòng cẩn thận nhưng cũng chưa phát hiện ra chuyện gì.”
“Anh cả của anh, Mạnh Thiệu Tiệm.” Mạnh Thiệu Đình nặng nề mở miệng, khóe môi có nếp nhăn kiên nghị như ẩn như hiện ở trong đêm tối: “Anh luôn cảm thấy, anh cả thay đổi, anh ấy giống như đang chuẩn bị làm gì đó, anh đề phòng cẩn thận nhưng cũng chưa phát hiện ra chuyện gì.”
Tĩnh Tri nghe được những lời này, hơi sững sờ, trong đầu cô hơi thay đổi tâm tư, nghĩ đến lúc kiểm tra mang thai Phi Đồng, Mạnh Thiệu Tiệm đã từng đến bệnh viện thăm cô, nói những lời đó với cô. Đã lâu như vậy, cô gần như đã quên, nhưng lúc này, không hiểu sao lại nghĩ tới.
Chỉ là không biết nên nói với Mạnh Thiệu Đình như thế nào? Cũng không biết nên nói lời này từ đâu? Cho tới nay, ấn tượng Mạnh Thiệu Tiệm cho cô đều là quá âm trầm dọa người, cô không có cảm tình với anh ta, nhưng lòng dạ người này luôn rất sâu, có thể giả hồ đồ đến tận hôm nay, quả thật không có cách nào để người ta khinh thường anh ta!
Hình như anh ta vẫn luôn tranh đoạt với Thiệu Đình, trước đây lúc Mạnh Chấn Tông làm chủ tịch, hai người tranh vị trí người thừa kế, về sau Mạnh Chấn Tông vẫn để cho Thiệu Đình kế nhiệm chức chủ tịch, anh ta lại không làm ra chuyện gì không thể tưởng tượng nổi, trái lại vẫn khiêm tốn trầm ổn giống như trước. Chỉ bằng điểm này là có thể nhìn ra tâm cơ người này rất sâu, đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết, co được giãn được mới có thể đạt được một phen sự nghiệp, rất hiển nhiên, Mạnh Thiệu Tiệm nắm giữ chữ nhẫn nại này rất thành thạo!
Sau đó, Mạnh Thiệu Đình đi thành phố C tìm cô, hai người ở khách sạn trò chuyện với nhau một đêm, cuối cùng anh buồn bã rời đi, giữa đường bởi vì tổn thương và mệt mỏi nên xảy ra tai nạn xe cộ, Mạnh Thiệu Tiệm thuận thế leo lên. Chỉ ngắn ngủi mấy tháng, anh ta lại có thể xoay chuyển cục diện vốn bất lợi với anh ta, không nói hiện tại Mạnh Chấn Tông và bà Mạnh đều bị bệnh, dù hai người đó đều sinh long hoạt hổ, muốn lần nữa kéo Mạnh Thiệu Tiệm từ chỗ ngồi kia xuống, cũng không phải là chuyện đơn giản. Bất tại kỳ vị bất mưu kỳ chính(1), người đi trà lạnh, đây cũng là lệ cũ từ cổ chí kim mà thôi!
Không có ai sẽ vì một chủ tịch tiền nhiệm xuống đài mà đắc tội với chủ tịch đang nắm quyền hiện nay.
Nhưng sự tình phát triển đến một bước này, Tĩnh Tri lại có chút nghĩ không ra, hiện nay anh ta là chủ tịch Mạnh thị, muốn gió được gió muốn mưa được mưa, nói một không hai một tay che trời, có thể nói là rất hài lòng đắc chí, thế nhưng vì
sao anh ta vẫn không chịu buông tha bất kỳ một cơ hội nào để phá hủy Thiệu Đình?
Theo lý thuyết, hiện tại Thiệu Đình cũng đã buông tha quyền kế thừa Mạnh thị, liên tục chiến đấu ở các chiến trường nước ngoài, coi như là tự lập công ty mới, anh ta làm anh cả không hết sức ủng hộ thì thôi, sao lại cứ không để ý đạo nghĩa ra tay cẳn trở, giống như muốn ép em trai mình phá sản không còn gì cả?
Nghĩ tới đây, giống như liền tiến vào một góc chết. Chẳng lẽ là bởi vì không yên lòng Mạnh Thiệu Đình và Tô Linh? Sợ anh mượn thế lực nhà họ Tô, lại lần nữa Đông Sơn tái khởi? Thế nhưng vậy thì cũng không đúng, người trong lòng Tô Linh là anh ta, nhưng anh ta lại cự tuyệt tình yêu của cô ấy, nếu anh ta thực sự rất quan tâm nhà họ Tô, hiển nhiên nên bám víu tốt quan hệ với Tô Linh. Dù bởi vì có vị hôn thê nên không có cách nào cưới Tô Linh, cũng nên nghĩ cách ổn định cô ấy trước mới đúng, không đạo lý nói mấy câu khiến Tô Linh tức giận buông tay chạy ra nước ngoài!
Rốt cuộc anh ta muốn làm gì? Hay là nói, anh ta còn có đòn sát thủ quan trọng ở phía sau, chưa sử dụng đến?
Nhưng hiện nay Thiệu Đình không có gì cả, hai người già nhà họ Mạnh lại bệnh thành như vậy, anh ta nên hoàn toàn yên tâm mới đúng. Nhưng nghe ý tứ trong lời nói của Thiệu Đình, Mạnh Thiệu Tiệm giống như sẽ còn có động tác gì đó. Tĩnh Tri vắt óc suy nghĩ, nhưng vẫn nghĩ không ra, nhịn không được vỗ vỗ đầu của mình!
Mạnh Thiệu Đình thấy cô như vậy, cúi đầu cười rộ lên: “Em nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa. Nói chung, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, bây giờ chúng ta cũng không có gì, đưa Phi Đồng đi xong cũng không còn nỗi lo gì nữa, ngược lại muốn nhìn xem anh ta còn có thể làm gì!”
Chú ý:
(1) Bất tại kỳ vị, bất mưu kỳ chính .
(Không ở vị trí thích hợp, không nên toan tính chuyện. Ý nói “hãy an phận thủ thường”???)