Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 560 : Làm quà theo yêu cầu
Ngày đăng: 14:30 19/04/20
Edit: minhhy229
Mục Thiên Dương vừa mừng vừa lo. Anh lo lắng đứa nhỏ không để ý tới chính mình, cố ý chọn thời điểm bọn họ chơi nghiêm túc đến, ai biết nhẹ nhàng nói một tiếng, bọn họ sau đó trở lại. Đây đại biểu cái gì? Đại biểu bọn họ......
Cúi đầu, thấy hai đứa trẻ đang nhìn mình trông mong, anh vội vàng đưa quà qua, có hơi luống cuống tay chân: “Đây là anh, đây là em.”
Đinh Đinh mím môi cười, yên lặng tiếp nhận. Đương Đương cầm lấy liền nghịch, hỏi: “Là cái gì?”
“Con đoán?”
“Con đoán không ~” Đương Đương bĩu môi, cúi đầu tiếp tục nghịch.
Đinh Đinh cúi đầu nhìn thoáng qua, thấy Đương Đương là cái hộp tứ phương, không sai biệt lắm với quà khác, mà chính mình là một cái hộp thực dẹp, còn dẹp hơn hộp đựng sôcôla đâu! Không biết gói cái gì, bé có hơi tò mò, nhưng không giống với cái khác, lại có chút buồn bực, thực sợ mở ra cái bản thân không thích.
Bé cúi thấp đầu, ngón tay móc móc trên giấy đóng gói.
Mục Thiên Dương thật cẩn thận hỏi: “Đinh Đinh, con không thích?”
Đinh Đinh đi đi qua, nằm trên đầu gối anh, hai mắt vụt sáng vụt sáng hỏi: “Ba ba nói cho con biết trước, là cái gì.”
“Nói cho con biết, vốn không có gì vui.”
“Nhưng mà......” Cúi đầu gục đầu xuống, có hơi rối rắm. Thấy Đương Đương đã muốn mở ra, vội vàng nhìn, kết quả là một đống mảnh nhỏ. Bé nhăn mi lại, thất vọng.
Xem ra ba ba sẽ không chọn quà...... Ô...... Vậy trong chốc lát muốn giả bộ làm thật cao hứng mới được, bằng không ba ba sẽ khổ sở.
Đương Đương thật không có thất vọng, nhặt đồ vật lên, hỏi Mục Thiên Dương: “Ba ba, đây là cái gì? Chơi như thế nào?”
“Cái này phải tự mình lắp ráp, lắp ráp tốt lắm, con sẽ biết.” Mục Thiên Dương nói xong, nhặt đồ vật lên bàn, dạy hắn lắp ráp.
Đinh Đinh cũng ghé vào một bên xem, phát hiện mảnh nhỏ chỉ có mấy đồng, ở giữa có một con ngựa, cô cầm lên, đặt bốn chân ngựa lên bàn, miệng học tiếng vó ngựa “Phi phi phi”, làm cho con ngựa đi lên phía trước.
Đinh Đinh ôm anh, nói rất nhỏ: “Đinh Đinh càng ưa thích ba ba nha, còn thích hơn thích vỏ......”
Mục Thiên Dương kích động ôm cô. Không uổng công anh ba tháng cố gắng nha, đứa nhỏ này cuối cùng sẽ lớn tiếng nói ra con yêu ba!!! Anh đột nhiên dâng lên một cỗ tâm tư chọc ghẹo của con gái, hỏi: “Vậy mẹ đâu? Con ưa thích ba ba, hay là mẹ?”
Đinh Đinh nhăn mạnh lại mi, cái miệng nhỏ nhắn vểnh lên, phiền não cực kỳ.
Mục Thiên Dương thấy bộ dáng này của bé, đau lòng không thôi, vừa muốn nói “Ba không hỏi “, Đinh Đinh tội nghiệp nói: “Càng ưa thích mụ mụ......”
“......” Sấm sét giữa trời quang!
Mục Thiên Dương ngây người sau một lúc lâu, thẳng đến Uyển Tình đi tới, hỏi: “Làm sao vậy?”
Đinh Đinh thấy anh giống như mất hứng, dắt ống tay áo của anh nói: “Đinh Đinh cũng thực thích ba ba.”
“Lại làm sao vậy?” Uyển Tình nhìn Mục Thiên Dương, thấp giọng hỏi.
Mục Thiên Dương lắc đầu: “Không có việc gì...... Anh cao hứng.” Con gái đối với anh từ không quan tâm đến thân cận nha, nhưng mà...... Anh tự nhiên làm bậy! Không thể sống! Rõ ràng đã muốn thực thích, vì sao muốn tranh một cái “Càng” đâu?
Đinh Đinh lo lắng lo lắng nhìn anh. Anh cười, đưa tay nựng nựng khuôn mặt nhỏ nhắn của bé. Cô nhếch miệng cười, nghĩ ba ba hẳn là không khổ sở.
Người chủ tiệc bị một đống người vây quanh ở bên cạnh bàn, chuẩn bị thổi nến. Đinh Đinh nghe được người ta nói”Hôm nay là hai người các con sinh nhật nha”, đột nhiên hỏi: “Con và anh cùng một ngày sinh nhật sao?”
“Đúng vậy.” Uyển Tình cười nói, “Các con là song bào thai, cùng một ngày sinh ra, lớn giống nhau đấy ~”
“Lớn giống nhau? Vậy tại sao còn có anh, em chứ?”
“Ách...... Anh sinh trước con.”
Đinh Đinh nhìn Mục Thiên Dương: “Ba ba nói là cùng sinh ra.”