Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 576 :

Ngày đăng: 14:30 19/04/20


Editor: May



Viền mắt Tĩnh Tri lập tức nóng lên, nước mắt trực tiếp đảo quanh, cố nén mới không có rơi xuống. Cô cúi đầu, nhìn cánh tay có lực của anh ở ngang hông của cô, lòng bàn tay của anh ấm áp dán ở trên da thịt thắt lưng của cô. Tình cảm và bất an thật sâu đang kiềm chế kia lại bỗng nhiên tuôn ra, cô cúi đầu, đưa tay lên ôm lấy anh, dán mặt ở trên cánh tay của anh, nhẹ than ra tiếng: “Thiệu Đình...”



Trên cánh tay truyền đến ẩm ướt hơi ấm áp, là nước mắt của cô.



Tim của anh có chút dao động, thân thể cũng không có tránh ra, chỉ là mặc cho cô ôm, lại giống như cả tâm đều đông cứng, bỗng nhiên liền có xu thế muốn hòa tan.



Cô đứng bất động, thân thể tựa ở trong khuỷu tay của anh. Anh cũng không động, một tay ôm ở hông của cô, một tay bị cô ôm thật chặt. Thời gian cũng như ngưng đọng lại, lặng yên và không tiếng động lướt qua, khác nhau duy nhất chính là trên cánh tay truyền đến ẩm ướt càng ngày càng nặng, tới cuối cùng, anh rốt cuộc cúi đầu than một tiếng, cúi đầu nhẹ nhàng nắm cằm của cô chậm rãi nâng lên. Một đôi tròng mắt trong suốt sáng sủa tràn đầy nước mắt, vào một khắc anh giơ tay cao lên, nước mắt như trân châu rơi xuống đất, xinh đẹp khiến người ta rung động.



“Đừng khóc, thời gian mang thai, khóc sẽ rất đau mắt.” Bụng ngón tay của anh mang theo vết chai hơi mỏng, nhẹ nhàng vuốt ve hốc mắt trắng xanh của anh. Xúc cảm kia hơi đau, lại làm cho người ta yên tâm và hạnh phúc, nước mắt cô càng rơi không ngừng được, ngón tay của anh vẫn không có rời đi, thẳng đến cuối cùng, anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, môi dán ở đỉnh đầu của cô, hơi cọ xát: “Tĩnh Tri...”



Anh đừng rời khỏi em, ở lại bên cạnh em được không...




Anh đáp một tiếng, buông cô ra đi đến phòng tắm.



Tĩnh Tri xoay người đi khách phòng lấy quần áo của Thiệu Hiên, lúc trở về lại, liền nghe được tiếng anh mở nước trong bồn tắm. Cô cầm quần áo đi tới, mà lúc đang muốn gõ cửa, bỗng nhiên một chuỗi tiếng chuông điện thoại vang lên, bước chân của cô hơi dừng lại, đứng lại ở bên ngoài phòng tắm khép hờ, giọng nói của anh kèm theo tiếng nước ào ào truyền đến đứt quãng, lại tăng thêm một loại dịu dàng và ái muội.



“Ừ... Con ngủ trước đi... mấy ngày nữa bác trở lại... bác cũng nhớ con... được, hôn nhẹ...” (chỗ này liên quan đến xưng hô, bên trung xưng hô là ta - ngươi hết nên nữ chính mới hiểu lầm)



Anh nói xong, thậm chí cúi đầu nở nụ cười, Tĩnh Tri đứng ở ngoài cửa, ngây ra như phỗng, cánh tay đang cầm quần áo giống như cũng cứng ngắc xuống. Cô bỗng nhiên giống như mất đi năng lực cử động, cứ như vậy đứng ở nơi đó động cũng không thể động.



Hồi lâu sau, cô tỉnh táo lại, cô không muốn anh trông thấy cô nghe lén, thế là cô lặng lẽ xoay người lại, đặt quần áo xuống, rời đi.



Mạnh Thiệu Đình nghe được đứa bé ở bên kia điện thoại hôn chụt chụt hai tiếng, lúc này mới nhẹ nhàng cúp điện thoại. Đoạn thời gian ở nước Úc này, thu hoạch duy nhất của anh cũng chính là quan hệ với Phi Đồng càng ngày càng thân mật!



Thậm chí khi anh về nước, vẫn luôn nhận được điện thoại của thằng bé, hai người còn cần phải nói chuyện vô cùng thân thiết như vậy một phen.



Anh tắm rửa xong đi ra, liền thấy được trong phòng ngủ vắng vẻ, bên giường đặt một chồng quần áo, chứng minh cô mới vừa tới.