Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 134 : Kế hoạch của Dương Tuấn Vũ
Ngày đăng: 14:17 30/04/20
Trước nhiều phản ứng của các nhà chức trách, những người nổi tiếng, siêu tụ điện đúng là đã ngày càng nóng lên, nhưng đây cũng là một tình trạng nguy hiểm. Vì sản phẩm bạn đưa ra có tốt đi chăng nữa nhưng động đến lợi ích của nhiều nhóm người thì sẽ dẫn đến sự đàn áp và phản đối gay gắt. Tiếng nói của một nhóm người siêu giàu có hoặc có quyền lực lớn sẽ ảnh hưởng đến quyết định của những nhà chức trách và lãnh đạo.
Người dân thì tất nhiên là rất ủng hộ sự ra đời của một sản phẩm tốt, đặc biệt lại là hàng do chính Việt nam mình sản xuất. Họ tự hào và tán dương. Nhưng ý kiến số đông chưa chắc đã là ý kiến cuối cùng của một tập thể.
Ngày 12/11/2009, một thông tin làm người dân hoang mang, lo lắng, thậm chí cả phẫn nộ. Sản phẩm siêu tụ điện chính thức được liệt kê vào danh sách “ cần kiểm duyệt kỹ càng hơn, Thịnh Thế Electronic Energy phải tạm dừng bán ra cho khách hàng ngay lập tức.” Tuy vậy trong thông báo không nói là thời gian kiểm duyệt là bao lâu, hay những đơn hàng đã đặt công ty sẽ phải làm thế nào.
Tất nhiên là phải bồi thường gấp đôi, thậm chí gấp ba số tiền mà khách hàng yêu cầu. Chưa kể công ty sẽ mất uy tín với khách hàng và người dân.
Không có lửa thì sao có khói, nhiều người đã nghĩ siêu tụ điện đã gặp phải vấn đề nguy hiểm, hoặc không đúng như những lợi ích mà nhà sản xuất đưa ra. Nhiều người quay sang chỉ trích công ty, nhiều người tẩy chay. Cũng có không ít những người dân thở dài tiếc nuối vì sản phẩm này nếu tốt như vậy thì sẽ làm Việt Nam nở mày nở mặt trên trường quốc tế. Có người thì phẫn nộ, họ cho rằng có một sự chèn ép của các tập đoàn năng lượng cũ.
….
Ngay lúc đó, ở văn phòng họp, hội đồng quản trị tập đoàn Thịnh Thế đang tiến hành đưa ra ý kiến, Lê Khôi bất bình nói:
- Bọn chúng rõ ràng là chép ép trắng trợn chúng ta mà. Ài, sản phẩm tốt như vậy lại bị bọn khốn đó liên thủ chống đối. Nhưng không thể không nói chúng ta đã động vào những con quái vật khổng lồ của nền kinh tế.
Trần Bằng đẩy đẩy mắt kính, hắn đứng dậy nói:
- Hiện tại chúng ta nên nghĩ 2 vấn đề: Thứ nhất, tìm cách đả thông phía trên để họ rút lại nghị định này, nhưng tôi thấy rất khó, họ cũng đã cân nhắc lợi ích rồi. Giữa việc chọn một tập đoàn non trẻ tiềm năng và một loạt những ông trùm kinh tế của đất nước, thậm chí là cả áp lực của các tập đoàn quốc tế.
Thứ hai, giải quyết bồi thường các đơn hàng và vớt vát lại uy tín của công ty. Đây là việc chúng ta cần giải quyết trước tiên.
Vân Tú gật đầu, đồng ý nói:
- Anh Trần Bằng nói rất đúng, chúng ta cần đi vào giải quyết vấn đề thứ hai. Hiện tại chúng ta chưa đủ sức mạnh để đấu lại bọn chúng.
Dương Tuấn Vũ nhăn mày suy nghĩ. Thời gian này hắn đã chịu rất nhiều áp lực từ mọi phía. Không thể không nói, sự liên thủ của Diệp Khang và Lý Gia Huy rất có hiệu quả. Hắn không ngu, hắn biết rất rõ điểm mấu chốt dẫn đến sự việc cấm thẳng tay của chính phủ.
- Là thật? Sau ngài không mua một công ty trong nước, hoặc một công ty gần đây? Như vậy mọi dự án đều có thể điều động nhân viên rất nhanh và thuận tiện.
- Nhưng với 1000 tỷ này chị nghĩ sẽ mua được công ty nào? Ít nhất cũng là một công ty xây dựng top 100 của Việt Nam rồi. Nếu là nước khác thì cũng trong top 200.
- Đúng vậy, nhưng những công ty đó không thể đảm bảo yêu cầu của những công trình mà tôi muốn làm. Thôi, khi thời cơ đến tôi sẽ nói rõ hơn chị biết. Chị chỉ cần chuẩn bị đủ tiền là được.
- Tuân lệnh Boss.
- Ừm, còn 1000 tỷ nữa, cũng sẽ để mang đi hợp tác.
- Mang đi hợp tác? Ngài định tìm một công ty giúp chúng ta phát triển và bán ra siêu tụ điện sao? Nhưng tình hình trong nước là không thể rồi, không lẽ…. ngài lại định hợp tác với công ty ngoại.
- Đúng vậy. Chị cứ nói tiếp đi. Tôi không ngờ chị cũng rất nhạy bén khi đoán được ý của tôi.
- Là khi nãy sếp cười nham hiểm, à không … là sếp cười vui vẻ.
Vân Tú xua xua tay chỉnh lại.
- Chị nghĩ gì tôi lại không biết mà còn phải lấp liếm sửa lại. Nói ý kiến của chị đi.
- Sếp định liên doanh với một tập đoàn, nhưng làm thế họ sẽ nuốt phần lớn lợi ích, rất có thể tỷ lệ lợi nhuận chỉ được chia 2-8, hoặc cao lắm là 4-6. Chúng ta tuy có công nghệ nhưng lại không có tiếng nói, không có danh tiếng…
Dương Tuấn Vũ vừa nghe cô gái này phân tích, vừa gật đầu khen ngợi. Rồi cuối cùng, khi cô nói xong, hắn vỗ tay tán dương:
- Suy luận rất sắc bén, rất tốt. Tuy vậy, chị vẫn quên mất một điều.
- Điều gì ạ?