Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 149 : Đau đớn tột cùng

Ngày đăng: 14:17 30/04/20


P/s: Cảm ơn bạn galaxy6 Đề cử 8 Nguyệt Phiếu cho truyện nhé. Chúc anh em đọc truyện từ từ chậm rãi để cảm nhận nỗi đau buồn của ta khi viết chương này.



....



Tên “ông trùm” này là một kẻ thích trêu đùa, mèo vờn chuột chính cống. Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể nổ súng, nhưng chỉ đợi đến khi kẻ địch cảm thấy hi vọng nhất thì hắn mới ra tay kết liễu kẻ địch. Chính cái tính cách này của hắn đã khiến cho rất nhiều kẻ đàn em trong bang nhiễm cái thói quen này. Bloodthristy và những tên hôm nay đều thầm nhuần tư tưởng biến thái này.



Sau khi bắn viên đạn đi, “ông trùm” ồ lên một tiếng. Hắn ta thấy Dương Tuấn Vũ đã tránh được, viên đạn đáng lẽ được hắn nhắm chính xác vào tim, nhưng không hiểu sao tên này phản xạ rất nhanh lại chỉ bị găm vào bụng. Tuy vậy cũng chỉ làm tăng hứng thú cho hắn ngắm bắn viên thứ hai mà thôi.



….



Elise sau khi đưa mọi người lên xe, cô nói với A Cường:



- Anh mau chóng quay về, cố gắng bảo vệ họ cho tốt, tôi phải quay lại giúp Boss.



A Cường cũng muốn đi, nhưng bản thân hắn đã bị thương, có đến cũng chỉ vướng tay chân, chưa kể còn vướng ba người này, không thể để họ ở đây được. Hắn chỉ đành hi vọng vào kỹ năng của cô nàng Elise này.



Sau khi nhìn chiếc xe rời đi, Vân Tú rất nhanh quay lại chiến trường, khi nhìn thấy Dương Tuấn Vũ tuy đã bị thương nhưng chỉ đang đối mặt với số lượng kẻ địch đã ít đi rất nhiều, cô thở phào một hơi, đang lao gần đến thì tiếng “đoàng” vang lên.



Thấy Dương Tuấn Vũ trúng đạn, Vân Tú biết hắn sắp chịu không nổi nữa rồi, nước mắt cô chảy ra, rồi mang theo vẻ lạnh lùng lao vào cuộc chiến. Dù biết còn có một tên xạ thủ đang nhắm vào họ nhưng mà cô không đủ thời gian đi xử lý sau đó quay lại cứu Dương Tuấn Vũ. Hắn đã như ngọn đèn cạn dầu rồi.







Dương Tuấn Vũ bị bắn vào bụng thì đã cảm thấy mình như sắp không chịu nổi nữa rồi, đột nhiên thấy Vân Tú quay lại cuộc chiến mà không nghe lệnh của hắn thì trong lòng thấy rất ấm áp. Đúng vậy, cô gái này đã chọn có chết cũng đi theo hắn, nhưng hắn không báo đáp được cô ở kiếp này rồi.




Dương Tuấn Vũ như phát điên, hắn gào hét lên như xé tâm can:



- Mình Châu…..



Đáp lại hắn chỉ là âm thanh vang dội trở lại của núi rừng.



Mình Châu … Minh Châu… Minh…Châu…Min….



Hắn muốn lao xuống dưới đó với cô nhưng tiếng Triệu Cơ lại vang lên:



- Anh không thể chết được. Những kẻ làm hại gia đình anh, làm hại cô ấy còn sống vui vẻ ngoài kia. Anh chết đi rồi thì bọn chúng sẽ tinh sao đây? Anh phải cố gắng lên. Cô ấy cũng đánh đổi cả mạng sống để cứu anh mà.



“Đoàng” đột nhiên tiếng súng lại vang lên, nhưng đây là tiếng súng lục Anaconda. Tên "Ông trùm" này còn đang đắc ý quan sát và tận hưởng chuyện tình bi thương này thì đột nhiên viên đạn găm thẳng vào đầu hắn. Đến lúc chết hắn vẫn không biết tại sao. Một kẻ tự cho mình rất thông minh, rất cẩn thận thì cuối cùng lại chết một cách lãng xẹt.



Vân Tú cuối cùng cũng tìm ra vị trí tên khốn này ẩn nấp, cô nhanh chóng bắn chết hắn rồi vội vàng chạy xuống xem tình hình Dương Tuấn Vũ, Khi nãy cô nghe thấy hai tiếng súng, rồi đột nhiên thấy có tiếng hét “Minh Châu” rất đau đớn. Cô không hiểu gì cả nhưng cô có dự cảm không lành.



Khi chạy xuống đến nơi, đến bên bờ vực cô thấy Dương Tuấn Vũ người toàn thân là máu đang cố gắng nhìn xuống dưới vực. Cô vội vàng chạy đến kéo hắn ra khỏi chỗ đó. Nhưng đôi tay còn chút sức lực của hắn cứ bám chặt lại, đôi mắt chảy ra huyết lệ, hắn đang cố gắng tìm kiếm một bóng hình nào đó.



Từ độ cao không dưới 1000m này nếu ngã xuống thì chắc chắn chết, chưa kể nếu bị thương mà may mắn không va đập vào núi mà rơi xuống biển thì cũng chết chìm.



Vân Tú nhanh chóng liên tưởng đến một chuyện rất khó tin, nhưng nhìn thái độ của hắn cô chắc chắn việc khó tin này lại là sự thật. Nhưng bây giờ hắn không thể bỏ mặc mọi thứ theo cô ấy được, còn rất nhiều việc mà hắn cần làm. Trả thù bọn khốn kia chính là điều quan trọng nhất. Cô nhanh chóng mạnh mẽ dứt khoát kéo hắn lên. Dương Tuấn Vũ chỉ vô thức lắc đầu, hai tay bám chặt, miệng luôn thì thào gọi tên người hắn yêu “Minh Châu”.