Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 215 : Cô chị họ giàu có
Ngày đăng: 14:18 30/04/20
P/s: Rất cảm ơn bác quangloc8388 Tặng 5,000 đậu cho truyện. Cảm ơn bác luôn nhiệt tình ủng hộ mình.
....
Dương Tuấn Vũ thấy tên Phúc Vinh này mặt mày ủ rũ tự trách thì vỗ vai:
- Chuyện đâu sẽ có đó, mày cứ ủ rũ thế này thì cô ấy sẽ quay lại à? Đàn ông con trai phải mạnh mẽ lên, phải tìm cách mà cướp lại Đình Lan của mày chứ.
Hạ Phá Quân cũng đồng tình:
- Đúng vậy, đã là anh em thì có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu. Ủ rũ cái rắm, bây giờ mày phải tỉnh táo lên.
Nghe mọi người khuyên nhủ thì Chu Phúc Vinh cắn răng, đôi mắt kiên định, hắn nhìn mọi người cảm ơn:
- Cảm ơn mọi người. Tớ nhất định sẽ giành lại được Đình Đình.
Nói xong hắn lại bế tắc, mặt thộn ra:
- Nhưng giành lại bằng cách nào?
Mọi người cười ha hả, Dương Tuấn Vũ lắc đầu cười nói:
- Cái này thì anh chị em cần phải nghĩ cách thêm. Nếu mọi người giúp mày giải quyết được vụ này thì sao?
- Thì có bán thân tao cũng báo đáp.
Tôn Sách phũ:
- Cút. Ai thèm cái đứa đầu óc bã đậu như mày.
Mặt Phúc Vinh nghệt ra, sau đó tất cả lại cười vui vẻ.
Dương Tuấn Vũ nói:
- Bao ăn cơm một tuần.
- Tưởng gì, tao bao ăn cơm chúng mày bốn năm học luôn.
Hạ Phá Quân thở dài lắc đầu:
Càng nghĩ hắn lại càng khâm phục cô chị họ của tên Phá Quân này, một người phụ nữ phải mạnh mẽ thế nào mới quản lý được một sản nghiệp kinh khủng như thế, mà cái khu vui chơi xa hoa này cũng chỉ là một phần trong chuỗi sản nghiệp của chị ta thôi, như thế đủ biết cô gái này giàu có thế nào.
Bảo sao có nhiều người quỳ xuống xin được đi theo cô ta mà cũng không đến lượt. Mà sao trước giờ chưa nghe nói nhỉ? Nhưng mà thôi, nếu mà nhờ Triệu Cơ thì sẽ biết, nhưng biết hết rồi thì cuộc sống đúng là chẳng còn gì thú vị nữa.
Sau khi đi quả dãy biệt thự chắc phải kéo dài 5Km thì bắt đầu đến khu vui chơi. Từ xa đã nghe thấy tiếng xe đua “brừm brừm” rồi. Ài, lũ nhà giàu đua xe này đôi khi không hẳn cần xe đắt tiền mà chúng cần chính là tiếng bô nổ đinh tai nhức óc a.
Thảo nào mà ở nơi đây loại xe gì cũng có chỉ không thấy một con Bentley T1 nào. Chẹp chẹp, chắc phải lắp thêm động cơ tạo tiếng động cơ thôi, chứ cái lũ này mới là đội chịu chơi nha. Khác hàng tiềm năng là đây chứ đâu.
Dương Tuấn Vũ nhanh chóng bảo Triệu Cơ ghi chép lại rồi gửi qua email cho Katherine.
Khi đến cửa thì bốn tên bảo vệ cao to đen hôi chặn đường lại, sau đó nhìn thấy Hạ Phá Quân thì cả bốn người cũng cúi đầu:
- Hạ thiếu gia đến chơi. Hôm nay chị đại cũng có mặt. Cậu có cần tôi thông báo một tiếng không?
- Chị tôi có ở đây à?
Hỏi cho có xong hắn quay sang nói:
- Tuấn Vũ này, cậu rất may mắn nhé, mới lần đầu đến đã có cơ hội gặp chị tôi rồi.
- Rất vinh hạnh.
- Được rồi, mấy người không cần báo, tôi sẽ cho chị ấy một chút bất ngờ.
- Vâng thưa thiếu gia.
Bốn tên nhanh chóng đứng thành hai hàng rồi bất động như một tảng đá.
Dương Tuấn Vũ nhìn thoáng qua cũng gật đầu, mấy tên vệ sĩ gác cổng này cũng rất khá. Điểm sức mạnh cũng đạt mức Võ Sư 55 điểm, điều này chứng tỏ mấy tay này chắc chắn là đội vệ sĩ chuyên nghiệp rồi, hoặc có thể là lính đánh thuê chứ không phải mấy tay mơ.
Hai người cùng nhau đi vào, Hạ Phá Quân cũng nhiệt tình làm hướng dẫn viên du lịch. Vì ở đây diện tích khá lớn nên đi bộ sẽ tốn nhiều thời gian, ở đây sẽ có xe riêng phục vụ. Nó xa hoa đến mức dùng luôn cả một chiếc Lincoln Town Limousine có chiều dài 8,5m, rộng 3,4 m, với 4 khoang và 5 cửa.
Nóc xe Lincoln Limousine được phủ da chắc chắn. Khoang hành khách rộng rãi với bộ ghế da lớn, đủ chỗ cho 9 người được bố trí theo hình chữ J.
Có cả quầy bar nhỏ thiết kế hợp lý, sang trọng. Toàn bộ nóc xe được bố trí hệ thống đèn nhiều màu. Hệ thống giải trí, loa đi kèm theo xe có chất lượng cao, đủ để thỏa mãn những chủ nhân khó tính nhất.
Nhìn cái bộ dạng của Dương Tuấn Vũ thì Hạ Phá Quân rất đắc ý. Tuy mọi người có thể không coi hắn ra gì thì hắn cũng chẳng quan tâm, nhưng bất cứ cái gì liên quan đến cô chị họ này thì hắn đều rất vui vẻ.