Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 224 : Chiến đấu
Ngày đăng: 14:18 30/04/20
Sau khi đã làm tê liệt toàn bộ thiết bị tín hiệu liên lạc thì Elise nhanh chóng tiến hành đặt bẫy. Cô được Dương Tuấn Vũ yêu cầu phụ trách phối hợp với hai nhóm quân bắt sống hoặc tiêu diệt 12 tên lính Nga.
Elise đã trói chặt toàn bộ các cửa sổ bằng lưới nhện kết hợp với Ki độc của mình, chỉ để duy nhất một cánh cửa có thể thoát ra từ đó. Và tất nhiên, khi từ nơi này thoát ra thì bọn chúng sẽ được tiếp đón nhiệt tình. Một chiếc hố đã được chuẩn bị từ trước, trong hố có đủ các loại bẫy rập tẩm độc.
Dương Tuấn Vũ giao cho cô xử lý 12 tên này vì bọn chúng đều không có sức mạnh quá lớn. Còn tên Bạch Hổ này khi bình thường đã có sức mạnh Nam Tước rồi, nếu hắn mà sử dụng thêm thuốc kích thích thì rất khó để cô có thể chiến thắng.
Dương Tuấn Vũ ở trên lầu, nhân cơ hội tên Bạch Hổ cùng đồng bọn đang lo lắng tranh cãi, hắn ngay lập tức ẩn thân lặng lẽ xử lý ba tên lính, sau đó không cho bọn chúng cơ hội cảnh giác, hắn lao xuống lầu liên tục phóng ra những mũi shuriken “viu viu” hòa vào tiếng chửi lớn của Bạch Hổ.
Ba tên tiếp theo bị chúng ba mũi vào đúng cô họng đổ gục xuống.
Đến lúc này Bạch Hổ mới giật mình tỉnh ra, hắn biết tình thế không ổn, lập tức lùi lại tiêm thuốc kích thích.
Cơ thể hắn trướng lên, một tiếng gầm như hổ phát ra.
Dương Tuấn Vũ trợn mắt, không phải hắn là con hổ thật chứ?
Nhưng tổ chức Sói Xám đâu phải là vườn bách thú. Bạch Hổ tuy có một chữ “Hổ” nhưng hắn chỉ to lớn thêm và mười đầu ngón tay dài ra như vuốt hổ.
Triệu Cơ nói:
- Một kẻ hâm mộ Wolverine đây. Không ngờ hắn lại có gen biến dị như vậy.
- Ý em nói là khả năng mọc ra móng vuốt?
- Đúng thế. Theo phân tích tạm thời thì đôi tay của hắn đã được tăng cường 300% sức mạnh, những chiếc móng đó còn cứng hơn cả thép, nếu kẻ thù bị cào trúng khả năng bị xé xác là chuyện như cơm bữa.
- Lợi hại như vậy.
- Đúng thế. Tổ chức này đúng là không thể coi thường. Mỗi tên tiểu đội trưởng đều có một khả năng đặc biệt, rốt cuộc bọn chúng tốn bao nhiêu lâu để có thể tìm được và huấn luyện những kẻ dị nhân này?
- Có rồi.
- Nhanh vậy.
- Tôi tuy đã bị thương nhưng hắn vẫn rất e ngại tốc độ của tôi, vì thế hắn sẽ chọn một tên chậm chạp như anh để làm con dê thế tội. Vì thế anh hãy dụ dỗ hắn một chút, yên tâm, loại độc này tôi có khả năng giải được.
- Anh dám chắc anh sẽ giải thành công trước khi tôi ngỏm chứ?
- Dám chắc. Loại độc màu xanh ánh bạc và có mùi hắc ín này là kết hợp của nọc ếch vaneblue và morphin.
- Sao tôi tưởng morphin không màu không mùi mà, anh lại nhận ra được?
- Tôi có phải thánh nhân đâu mà biết được thứ không màu không mùi. Nhưng theo tư liệu của Boss thì loại độc này chỉ pha chế được bằng morphin thôi.
- Vậy mà anh dám chắc.
- Nếu không anh có cách nào giải quyết không? Đạn dược đều đã xài hết rồi. Không lẽ rút?
- Tôi thật chưa bao giờ gặp một tên bác sĩ thất đức như cậu. Nếu tôi mà chết thì có làm ma cũng bám theo cậu cả đời.
“Anh không biết câu nói: Sau lưng mỗi bác sĩ là một bãi tha ma à?” DG nhếch mép cười nói thầm trong đầu. Tuy vậy hắn vẫn gật đầu:
- Được. Giờ bắt đầu thôi tên kia đã không đứng im được nữa rồi.
Và mọi chuyện diễn ra theo kịch bản quen thuộc. Chỉ khác là Walter bị chém mấy nhát vào người, tuy đã có giáp mà Dương Tuấn Vũ làm cho nhưng vẫn dính đòn. Chất độc nhanh chóng làm cánh tay hắn tê tê. Nhưng DG chọn Walter làm bao cát không phải chỉ vì hắn to con mà còn vì hắn có thể chất tốt, chịu đựng khá tốt.
Tên đội trưởng “ếch” này, vẫn nhận một kết cục chảy máu đến chết. “Lũ sử dụng chất kích thích này còn dễ chết hơn là lũ lính bình thường” đây chính là nhận xét của DG. Vì khi chúng sử dụng chất kích thích thì tim đập nhanh, máu được vận chuyển trong mạch với tốc độ cao, như vậy khi bị cắt đứt động mạch thì vòi máu phụt ra với tốc độ càng lớn, càng mạnh, nên chết cũng càng nhanh. DG chính là khắc tinh của cái lũ “phê thuốc” này.