Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 274 : Sắp xếp
Ngày đăng: 14:18 30/04/20
Dương Tuấn Vũ nhìn sâu vào đôi mắt trong sáng ấy, hắn xoa đầu rồi kéo cô vào ngực. Ngẩng lên nhìn bầu trời đầy mây, Vân Tú nghe thấy hắn nói:
- Em ngốc lắm, nếu bất đắc dĩ cũng có thể cho anh chịu thiệt thòi một chút mà. Đối với anh tiền bạc thế lực tất cả không có quá nhiều ý nghĩa, cái anh cần chỉ là người thân của anh được an toàn, được sống một cuộc sống nhàn nhã, yên bình thôi.
Nếu ông trời cho anh lựa chọn: Một là tiền bạc, danh vọng, địa vị. Hai là gia đình hạnh phúc ấm êm, thì chắc chắn anh sẽ chọn cái thứ hai. Vì vậy, hứa với anh, dù trong hoàn cảnh thế nào em cũng không được phép rời xa anh, nghe chưa?
- Vâng, em cũng chỉ cần được ở bên cạnh anh cả đời này là đủ rồi.
Vân Tú ngả đầu vào ngực hắn, cô chỉ cần người đàn ông này luôn thương yêu cô là cô đã mãn nguyện rồi.
Ngồi yên lặng như vậy một lúc, Vân Tú hỏi:
- Anh nói bây giờ em nên làm thế nào?
- Chắc chắn em sẽ không bỏ rơi mẹ mình mà đi được đúng không?
- Vâng. Em sẽ làm mẹ hiểu ra rằng người đàn ông này chỉ đang lợi dụng bà mà thôi.
- Biết là như vậy nhưng khả năng này ở hiện tại là con số 0. Mẹ em sẽ không nghe lời khuyên của
em đâu, ngược lại, nếu em nói vậy em còn bị mẹ em từ mặt cũng nên.
- Vậy …
- Anh nghĩ trước mắt em cứ giả vờ chấp nhận đi…
- Không. Không được. Một kẻ như thế không xứng để em gọi là “cha”.
- Nghe anh nói hết đã.
Vì sao phải làm nhiều như vậy? Đó là bởi vì Dương Tuấn Vũ đang có ý định mở rộng các cơ sở của nhà hàng Tuyết Yên ra khắp các tỉnh miền bắc. Đây cũng là vì Ngô Thiên An – đầu bếp trưởng, người đã được Dương Tuấn Vũ mời về và đưa cho cuốn cẩm nang làm đầu bếp.
Và giờ hắn đã học thành tài, các kỹ năng đã rất xuất chúng, chỉ còn đợi cuộc thẩm định danh giá của hội Michelin sắp tới, dự kiến sẽ diễn ra vào đầu tháng 6, tức là còn hơn hai tháng nữa. Cũng vì lẽ đó, cha mẹ Dương Tuấn Vũ- những người quản lý cao nhất của chuỗi nhà hàng, cũng đang rất bận rộn chuẩn bị và điều chỉnh lại mọi thứ: từ cách bố trí thực đơn, bàn, ghế, phong cảnh, … Tất cả những thứ đó thì liên quan gì đến cuộc đánh giá của các chuyên gia Michelin?
Tưởng chẳng liên quan nhưng thực tế lại ngược lại, ngôi sao Michelin chính là đánh giá tất cả mọi tiêu chí của nhà hàng. Chính vì vậy, để đạt được ngôi sao của họ rất khó khăn, mà theo Dương Tuấn Vũ được biết ở kiếp trước, cho tới năm 2020, Việt Nam cũng chưa có nhà hàng nào nhận được
1 ngôi sao của hội ẩm thực này, chứ đừng nói đến việc mơ được 3 ngôi sao.
Dương Tuấn Vũ muốn Triệu Cơ lấy dữ liệu về cuộc đàm phán đó là bởi vì hắn muốn tìm một công việc có thu nhập ổn định cho gia đình Linh Khả Nhi.
Mẹ cô bán quần áo ở chợ, tháng nào bán chạy thì lãi được 6 triệu, tháng nào mà bán ế ẩm thì có khi chỉ lãi được 3 triệu. Như thế tiền thuốc men, tiền ăn, tiền cho con đi học đúng là dù cực kì tiết kiệm cũng không thể đủ.
Chồng cô lúc trước khỏe thì đi làm phụ hồ cũng kiếm được mỗi tháng tầm 5-6 triệu, số tiền đó mới đủ gia đình bốn người họ đủ sinh hoạt và không bị đói.
Nếu dự án này ký thành công, hắn sẽ tìm cách giới thiệu với vợ chồng họ. Công việc ở trại cá không quá vất vả, nếu có thì cũng chỉ là dịp thu hoạch cá mà thôi, nhưng những lúc đó sẽ có thanh niên khỏe mạnh làm rồi.
Chỉ cần hắn nói một tiếng thì hai vợ chồng cô Phương Linh sẽ bớt vất vả đi nhiều, mà lương lại ổn định, dự kiến mỗi người cũng sẽ kiếm được 7-8 triệu/tháng, được đóng bảo hiểm đầy đủ, kèm theo mỗi dịp lễ Tết cũng sẽ được thưởng.
Làm việc cho hắn thì công nhân sẽ không phải than phiền gì, tập đoàn Thịnh Thế chính là minh chứng rõ ràng.
Đột nhiên, Triệu Cơ nói:
- Anh có muốn em tác động một chút vào quá trình nuôi trồng thủy sản không? Khả năng sẽ tăng thêm 60% năng suất, đồng thời chất lượng thực phẩm sẽ được tối ưu nhất.
- Chậc. Em có thấy anh có vụ gì tốt mà không làm chưa?
- Em cũng chỉ hỏi cho vui thôi, nhưng nếu muốn làm được như thế thì trong quãng thời gian 1 tháng để vừa kịp thời gian trại cá nâng cấp, anh cần tạo ra một loại thiết bị mới. Bản thiết kế đây, anh đọc đi.