Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 277 : Hỏi cưới
Ngày đăng: 14:18 30/04/20
Hắn tiếp tục đọc mục tiêu thứ ba:
+ Chế biến, bảo quản và vận chuyển thực phẩm.
Trong đấy hệ thống máy móc chế biến thì cũng không có quá nhiều đổi mới, hệ thống máy móc ở An Thái hiện tại vẫn có thể dùng. Bảo quản thì cũng có thể áp dụng kỹ thuật bảo quản lạnh 10 đến -10 độ C, chiếu tia cực tím tiêu diệt vi sinh vật, hạ thấp áp suất hay hút chân không. Những thứ này có thể đặt mua được.
Còn vận chuyển thì hắn sẽ giao cho Lê Khôi mở thêm một phân nhánh chỉ chuyên vận chuyển thực phẩm cho nhà hàng.
Cuối cùng tổng kết lại, hắn chỉ cần làm ra hệ thống lọc và kiểm soát chất lượng nguồn nước áp dụng nguyên lý siêu quang phổ là được. Dự kiến có 90 hồ thủy sản ở cả ba tỉnh thành, tương đương sẽ cần 90 bộ máy lọc. Tức là mỗi ngày hắn phải làm được 3 chiếc máy này, ài, lại một tháng mất ngủ rồi.
Dương Tuấn Vũ nằm vật ra, thở dài. Loanh quanh ngồi nghĩ cách giúp cha mẹ Khả Nhi mà hắn đã thay đổi và làm mới một lúc mấy cái dự án mang tầm vóc quốc gia rồi. Như thế mới biết, chức vụ càng lớn quyết định càng lớn, vì thế mỗi bước đi cần phải thận trọng. Cứ tưởng là giàu nhưng hàng loạt dự án đang trong quá trình đầu tư lẫn triển khai đã rút cạn nguồn vốn của Thịnh Thế rồi. Tiền a. Càng nhiều càng ít.
…
Sau liên tục 5 ngày sản xuất và lắp đặt hệ thống lọc nước, tốc độ hoàn thành công việc của hắn đã nhanh hơn dự tính, mỗi ngày hắn làm được 6, 7, 8, cuối cùng là 9 cái. Có bản thiết kế cùng những kiến thức, nguyên lý đã được Triệu Cơ cung cấp từ trước hắn đã không phụ lòng của cô. Thậm chí những ngày sau hắn vẫn còn dư thời gian ra tập luyện.
Cứ mải vùi đầu vào làm việc, thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng, chẳng mấy chốc đã đến ngày thứ bảy. Giữ đúng lời hứa, hôm nay, hắn chở em gái về quê thăm cha mẹ.
Vẫn chiếc Camry ấy, chỉ 1 tiếng đồng hồ hai anh em đã có mặt tại nhà. Cùng mọi người ăn uống vui vẻ, đột nhiên mẹ Lan hỏi một câu làm hắn ho sặc sụa:
- Bao giờ con cưới vợ?
Mai Tuyết Yên một tay che cái miệng nhỏ xinh đang cười khúc khích, một tay vỗ vỗ lưng cho anh trai, cô nói:
- Mẹ. Anh con mới có 20 tuổi, còn đang là sinh viên năm nhất đấy.
Mẹ Lan lắc đầu nói:
- Con xem anh con có giống đứa nhóc 20 tuổi vẫn còn sự bỡ ngỡ của sinh viên năm nhất không? Mẹ thấy cưới vợ sớm cũng có cái hay, vừa sớm có cháu cho cha mẹ bế lại vừa ổn định gia thất.
Các cụ cũng đã nói an gia lập nghiệp thì gì. Anh con giờ sự nghiệp thì không cần phải nói rồi, như thế chẳng có lý gì lại không thể lấy vợ. Chưa kể con còn trẻ nhưng Tú Tú cũng đã gần 30 tuổi rồi, con định để người ta đợi con đến bao giờ?
Dương Tuấn Vũ nhìn quanh nhà như đang tìm ai đó thì cha hắn – Giang Tấn đã nói:
- Em sẽ làm cho anh thấy hạnh phúc nhiều hơn.
Nói xong cô dứt khoát tiếp tục những hành động mà cô chưa bao giờ làm. Nhìn thấy gương mặt hít hà của hắn, chỉ cần như vậy cô biết mình đã làm đúng.
Không những cô làm đúng mà còn làm quá xuất sắc, Dương Tuấn Vũ như bay lên trên thiên đường. Những cảnh ướt át cứ thế tiếp diễn, hai người quấn quýt bên nhau không rời.
…
Đã lâu không gặp nhau, tình cảm dồn nén làm cuộc vui kéo dài hơn mọi lần, tới khi cả hai dừng lại, đồng hồ đã điểm 3 giờ sáng.
Dương Tuấn Vũ ôm thân hình mềm mại vào lòng, hắn vuốt lại những sợi tóc rối của cô, sau đấy mới chợt nhớ ra:
- Quên mất, em còn chưa ăn tối đúng không?
Vân Tú mỉm cười thỏa mãn, tuy đã rất mệt nhưng cô vẫn chẳng muốn nhắm mắt lại ngủ, cô sợ sáng hôm sau tỉnh lại hắn đã ra đi, Vân Tú nhận ra càng ngày cô càng yêu hắn nhiều hơn mất rồi. Cô dụi dụi đầu vào ngực hắn nói:
- Em không đói, cứ để em ôm anh như vậy đi.
- Ngốc lắm, anh sẽ không rời xa em đâu. Ngoan nào, nằm nghỉ một chút, anh có mang đồ mẹ gửi cho em đấy anh đi hâm nóng lại. Mẹ đoán chẳng sai, em không chịu chú ý ăn uống gì cả.
- Hì. Mẹ anh thật tốt.
- Mẹ anh cũng chính là mẹ em đấy. Đợi anh một chút là xong nha.
Dương Tuấn Vũ mặc tạm chiếc quần đùi sau đấy chạy đi hâm lại đồ ăn, khi nãy hai người hoạt động nhiều như thế thì tối có ăn no bây giờ hắn cũng đã đói rồi, huống chi là cô gái của hắn còn chưa ăn tối, hắn thầm mắng mình hấp tấp.
Cũng may mẹ Lan gửi không ít đồ ăn, vì thế cũng đủ cho cả hai người no bụng. Sau khi nấu nướng xong xuôi, hắn bế cô ra bàn ăn rồi vừa ăn vừa bón.
Vân Tú chẳng mấy khi được ở gần hắn nên cô cũng muốn làm nũng, cũng muốn hưởng thụ sự cưng chiều của người yêu. Ăn từng miếng cơm mà hắn bón cảm giác dễ nuốt hơn rất nhiều. Vì vậy, thoáng một cái hai cái bụng đã hơi tròn tròn rồi, cả hai ngồi nghỉ một chút sau đấy treo lên giường ngủ.
Một giấc ngủ ngon là một giấc ngủ có người bên cạnh để ôm, hai người cùng quyết định ngủ nướng tới hơn 10 giờ sáng mới dậy.