Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 293 : Tranh cãi

Ngày đăng: 14:19 30/04/20


Bộ trưởng Lê Quân cũng rất đau đầu, ông ta triệu tập ngay Vũ Chấn Phong đến để hai người tự giải quyết. Khi Nguyễn lão hùng hổ đòi đạo lý thì Phong lão cười ha hả vuốt râu nói: 



- Chẳng phải cuộc hôn nhân này Nguyễn gia còn đang cân nhắc sao?



- Chúng tôi cân nhắc thì liên quan gì đến lão già ông, mà không cần cân nhắc gì nữa, con bé nhà họ 



Trần đó chúng tôi nhất quyết nhận. 



- Đừng có cố đấm ăn xôi thế chứ lão khọm, theo tôi được biết thì đây chỉ là lời hứa hẹn của mấy người lớn, bọn nhỏ vừa mới gặp nhau 1 lần vào mấy hôm trước thì có gì mà ưng ý hay không ưng ý. Chưa kể, cô bé Tú Tú đó cũng đã có người trong lòng rồi, ông đừng có cố cắt đứt mối duyên hồng của họ chứ, làm thế là thất đức lắm đấy.



- Lão … 



Nguyễn Siêu lão tướng quân tức giận mặt đỏ bừng, ông ta tay run run chỉ về phía Vũ Chấn Phong, ngực phập phồng cố hít mấy ngụm khí, mãi một lúc mới nói:



- Lão nói vô căn cứ.



Vũ Chấn Phong lắc đầu, bình tĩnh nhấp ngụm trà:



- Căn cứ thì cả hai đều biết mà việc gì ông phải lấp liếm thế, ông đừng dồn ép người ta nữa, để đến mức chàng trai người yêu con bé đấy phải đến chỗ tôi xin gia nhập Quân Đoàn Tối Mật để hi vọng lập công trở về đòi lại người yêu. Ông không thấy thế là hơi quá đáng rồi sao?



- Lại có chuyện như vậy?



Bộ trưởng Lê Quân đang nhắm mắt thở dài mặc kệ hai lão tướng này cãi lộn inh ỏi, hai người này trước nay chẳng hợp nhau, lần nào họp mặt cũng tranh cãi như người chết ta sống vậy. Nhưng vừa nghe thấy tình tiết từ miệng Phong lão nói ra thì hắn mở mắt hỏi.



Nguyễn Siêu cũng hơi bất ngờ, ông ta không nghĩ lại có chuyện như thế, nhưng đã đâm lao thì phải theo lao:



- Tên điên đó chán sống rồi hay sao mà đòi gia nhập Quân Đoàn Chết đó.




- Phong lão năm nay có vẻ đã bồi dưỡng được một chiến sĩ tinh anh xuất sắc a.



Lão Phong cũng không nghĩ rằng sức mạnh của tên nhóc này lại khiếp người như vậy, ông ta thở dài nói:



- Tham Mưu Trưởng Vịnh đã nói quá rồi, đây chính là người mà tôi đã kể với ngài đó.



- A. Thì ra là “người đặc biệt” mà ngài nói là chàng trai trẻ này sao?



Lê Vịnh trầm trồ một tiếng, nếu đúng là cậu ta thì đây chính là người mang lại cho hắn nhiều bất ngờ nhất suốt mấy chục năm công tác đến nay.



Bên trên các lãnh đạo còn đang trầm trồ thì bên dưới các chiến sĩ tham gia thi đấu lẫn các chiến sĩ đang xem, đang cổ vũ cũng sôi sục bởi vì bọn họ cực ít khi chứng kiến một thành tích đáng sợ như vậy.



Dương Tuấn Vũ cũng giả vờ nghiêm túc, đôi bao tay bảo vệ xoa vào với nhau, hắn hít một hơi, hai tay nắm chắc lấy vị trí thích hợp trên thanh ngang, hai chồng tạ to lớn dần dần được nâng lên khỏi mặt đất.



Hắn cố làm ra vẻ khó nhọc một chút, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, quả tạ được nâng lên ngang ngực, tới đó, Dương Tuấn Vũ nhanh chóng hạ thấp trọng tâm, vị trí tạ không đổi nhưng người hắn đã ở vị trí mới thấp hơn, hiện quả tạ đã ở ngang vai hắn.



Nguồn lực cơ bắp được vận động hơn mấy phần giúp hắn đẩy quả ta lên qua đầu, đôi chân mạnh mẽ dứt khoát đứng dậy, cánh tay giơ thẳng lên, phần thi đấu đã kết thúc thành công, 600 Kg đã được trọng tài ghi nhận.



Các thủ trưởng ở trên đều đứng lên vỗ tay, bên dưới các chiến sĩ cũng hò reo hứng phấn, thậm chí không ít các thí sinh tham gia thi đấu cũng nở nụ cười, vỗ tay khâm phục. Đây chính là chân lý: Kẻ mạnh luôn được người khác tôn trọng.



Dương Tuấn Vũ thở dốc mấy hơi, sau đấy làm ra vẻ khó nhọc mỉm cười cảm ơn, hắn chậm dãi di chuyển về vị trí ban đầu.



Kết quả phần thi thứ nhất nhanh chóng được định đoạt sau 45 phút, và người dẫn đầu không ai khác chính là Dương Tuấn Vũ với.



Mỗi vòng thi đều được tính điểm, thang điểm 100, bởi vì có nhiều thí sinh đạt kết quả như nhau nhưng thời gian kết thúc bài thi lại khác nhau, nên người nào hoàn thành bài thi nhanh hơn thì điểm số phải được nhiều hơn là lẽ tất nhiên.