Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 338 : Cung Điện Của một Vị Thần?
Ngày đăng: 14:19 30/04/20
Dương Tuấn Vũ nhìn xung quanh một hồi, hắn nhận ra nơi này ban đầu cũng vốn là một ngọn núi, nhưng sau đó bị vùi lấp bởi cát sa mạc. Cung điện này được làm ra chính là từ việc các kiến trúc sư đã điêu khắc bên trong không gian núi đá, chỉ có như vậy mới tránh được bị gió cát mài mòn, phong hóa.
Hắn kiểm tra một hồi không thấy cơ quan mở cửa, như vậy chỉ còn cách đẩy cánh cửa này ra xem bên trong có gì không thôi.
Những tới khi đẩy thì dùng sức thế nào cũng không mở được, mình hắn hay tất cả mọi người đều thế. Cuối cùng hắn quyết định dùng Ki và cả đội cùng đẩy một lúc thì cánh cửa lại đột nhiên mở dễ dàng, làm tất cả ngã dúi dụi vào trong.
Dương Tuấn Vũ cười khổ:
- Thì ra muốn mở nó cần phải dùng đến Ki, nếu không thì dùng mọi cách đều không đẩy nó ra được.
A Thanh nhíu mày liễu:
- Như vậy có nghĩa là muốn ở nơi này không thể không biết cách sử dụng Ki, như vậy có phải yêu cầu quá cao không? Binh lính mở cửa mà cũng có sức mạnh như thế thì người đứng đầu còn đáng sợ tới mức nào nữa. Mỗi người trong số chúng ta đều biết việc tập luyện tới mức chuyển hóa được Ki là một quá trình cực kì gian nan. Chẳng lẽ đây là nơi ở của một vị đại năng nào đó?
Nghe cô phân tích đến điểm này thì mọi người đều chợt căng thẳng quan sát xung quanh, không phải họ vừa lọt vào hang ổ của một tổ chức bí mật nào chứ?
Tới khi nhận ra không có ai, mọi người mới thở ra một hơi nặng nhọc, tất cả bắt đầu chần chừ
không biết có nên tiếp tục đi về phía trước không?
Dương Tuấn Vũ thì khác, chỉ riêng việc làm ra những bẫy rập tỉ mỉ, phức tạp đó thôi cũng đã cho thấy nơi này vốn chẳng đơn giản chút nào rồi. Tuy vậy, theo như lời của mấy lão già thì có vẻ nơi này khá giống với nơi kết thúc cuộc thi.
Tới tận đây rồi mà bỏ cuộc thì thật đáng tiếc, giữa thành công và thất bại đôi khi chỉ cách nhau một bước chân mà thôi. Nếu không dám làm thì chắc chắn sẽ không thành công, còn nếu dám làm thì dù thất bại cũng sẽ cảm thấy không tiếc nuối, đồng thời sẽ rút ra được bài học cuộc sống thâm sâu.
Dám nghĩ, dám làm, dám thất bại – Đó là bí kíp của thành công.
Thậm chí, hắn còn đang nghi ngờ rằng, sự tuyệt chủng của rất nhiều loài khủng long ở cuối Kỷ Phấn Trắng có phải là tên Ares này xuất hiện không, bởi vì khi đó có sự kiện thiên thạch Bolide rơi.
Mà lũ Moorwen kia lại là từ khủng long biến dị mà thành.
Nếu đúng là như vậy, Ares đã xuất hiện ở trái đất hàng chục triệu năm trước rồi, tên này nói không quá có khi còn là kẻ mang hình dạng người đầu tiên trên trái đất cũng nên.
Nếu vậy, rốt cuộc hiện giờ hắn còn sống không?
Dương Tuấn Vũ nghĩ có thể là có mà cũng có thể không. Bởi vì, theo lời Apollo nói, dù là thần thì rồi cũng sẽ chết đi, nhưng khác ở chỗ, những người còn sức mạnh luân hồi thì có thể sống lại với đầy đủ ký ức, trí tuệ sau khi nhập vào một thể xác bất kỳ, từ đó tiếp tục quãng thời gian của mình. Và cái cung điện này có thể chỉ là một nơi ở trong một kiếp nào đó của Ares mà thôi.
Nên Ares có thể đang sống, hoặc đã chết nguyên nhân là như vậy.
Nhưng nơi này bụi bẩn như vậy chứng tỏ Ares quay lại đây, nên có thể là do hắn đã chán bỏ nơi này, hoặc cũng có thể là hắn vẫn còn nhỏ, hoặc thậm chí hắn đang xanh cỏ ở chỗ nào đó mà chưa luân hồi.
Vậy có nên bóc sạch chỗ này đem về bán hay không? Câu trả lời là không. Bởi vì dù thế nào đi nữa, những hành động đấy là xúc phạm thần linh, mà đã là xúc phạm thì một khi tên Ares quay lại, với tính khí điên cuồng chiến đấu của hắn, kẻ nào dám vô lễ hắn có thể bóp chết mà mắt cũng không chớp lấy một cái.
Đặc biệt, là ở thời điểm hiện tại, sức mạnh của hắn mà đem ra so với thần thánh thì đúng là... không cần phải nói, chắc chắn không quá một chiêu đời Dương Tuấn Vũ sẽ đi tong.
Nhưng khổ nỗi, có vẻ như ông thần Apollo và tên Ares này không hợp cạ nhau, từ việc ban nãy là minh chứng rõ ràng nhất. Thậm chí, đây là hai kẻ thù không đội trời chung cũng nên.
Hắn chợt cảm thấy mình nằm không cũng trúng đạn, tự dưng biết thêm “bản thân” còn có một kẻ thù khác, mà kẻ này có sức mạnh kinh hoàng, và hiếu chiến. Dương Tuấn Vũ đang tưởng tượng đến cảnh sau này, khi hắn đã có đủ sức mạnh rồi, cứ vài ngày tên Ares này lại tới gạ hắn đánh nhau vài trận. Chỉ nghĩ đến đấy thôi cũng đã đủ đau đầu rồi.
Nhưng quay lại thực tại, hắn đang nghĩ tới việc mấy lão khọm già kia giao nhiệm vụ cho họ lấy một bản thảo ghi chép gì đó ở đây, nếu cái tờ giấy khỉ gió đấy là do mấy lão đem tới thì không sao, nếu là thứ gì quan trọng ở đây mà họ muốn lợi dụng cuộc thi này để lấy đi thì đúng là một việc rất nguy hiểm rồi.