Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 370 : Trúng chiêu

Ngày đăng: 14:20 30/04/20


Phong lão động viên:



- Ha hả, lão Quân, ông đừng trách tên mặt lạnh này, không phải ai hắn cũng đồng ý dạy dỗ đâu, hai đứa cháu lão nhận được lời mời đấy đã là không tồi rồi. Nếu mấy thằng cháu tôi mà được một nửa như hai con nhóc nhà ông thì tôi cũng dám đem cái mặt già này đi nhờ cậy hắn dạy dỗ, nhưng khổ nỗi tư chất nó quá kém chỉ có thể làm lính bình thường mà thôi.



Nghe thấy vậy mặt Lê Quân cũng thoáng hiện lên chút đắc ý, khen hắn nhiều khi hắn chẳng cần nhưng cứ ai khen hai đứa cháu lão là lão lại thích chí ra mặt.



Phong lão híp mắt gật gù:



- Ồ, nhìn bộ thương pháp kia xem, đúng là tuyệt phẩm, không biết tên nhóc này học ở đâu. Ừm, bộ đao kỹ kia của tên Âu Chí Quân cũng không tồi nhưng so về phẩm chất rõ ràng yếu thế hơn không chỉ một bậc. Nếu Tuấn Vũ không bị thương nặng một tay thì có lẽ tên nhóc họ Âu không chống đỡ lại được. 



Gương mặt Doãn Trung San cũng toát lên vẻ khó tin:



- Thương pháp cao thâm. Hảo thương. Hảo công pháp. Nếu tên nhóc này có thể phúy huy hết uy lực của nó chắc chắn sẽ là một anh hùng hào kiệt một đời. Đáng khen. 



Lê Quân vân vê chỏm râu:



- So với Độc Cô Cửu Kiếm của cậu thì cái nào hơn?



Mọi người nghe thấy thế thì đều quay sang nhìn, họ cũng khá tò mò về uy lực của bộ thương pháp này. 



Doãn Trung San nhanh chóng diễn tả lại một lượt trong đầu, kết hợp với hình ảnh trước mắt, sau một hồi phân tích hắn nói:



- Rất khó đánh giá cái nào hơn cái nào. 



- Ồ.



Mọi người cùng đồng loạt ồ lên kinh ngạc. Doãn Trung San vốn là kẻ dứt khoát, nói một là một, nếu hắn cảm thấy mình hơn sẽ nói mình hơn, nếu kẻ khác hơn hắn cũng không nói mình ngang hàng.



Xưa nay ai đã từng được một lần may mắn chứng kiến con quái vật này ra tay thì đều phải khắc sâu ghi nhớ cả đời. Nói không ngoa, Doãn Trung San được tất cả mọi người mệnh danh là kẻ có sức mạnh đứng đầu cả nước. 


Một chùm ánh sáng sáng chói cả sân khấu khiến người ta nhìn phải phải nhắm chặt mắt lại, cường độ ánh sáng từ nhẹ nhàng đến cực gắt, cuối cùng lại giảm dần, rồi hình ảnh Dương Tuấn Vũ xuất hiện cũng làm tất cả nghẹn họng trân trối.



Không còn cánh tay với vết thương lớn, không còn dáng vẻ mệt mỏi, chẳng còn vết bầm tím hay máu me, tất cả như được gột rửa sạch. Quần áo phiêu dật, vô tình tự nhiên tỏa ra từ cơ thể cảm giác tươi sáng, rực rỡ. 



Trái ngược với hắn, Âu Chí Quốc mang dáng vẻ tà ác, huyết sắc, âm hàn lạnh lẽo. 



Đây chẳng khác nào cuộc chiến của thiên thần và ác quỷ. 



Mọi người hiện giờ thực sự đắm chìm vào trong cuộc chiến này. Cảm xúc của họ được cuộc chiến đem đi trải qua đầy đủ cung bậc cảm xúc: Tức giận có, sợ hãi có, hả hê có, phấn khích có, ghen ghét và khâm phục,... 



Phong lão ở trên thở dài:



- Nếu cứ tiếp tục e là chỉ có thể lưu lại được một người, thậm chí cả hai người cùng đồng quy vu tận cũng nên. Doãn Trung San, có nên...



Hắn giơ tay ngắt lời:



- Các vị đừng nói nữa. Bản thân tôi cũng rất muốn dừng lại, rất muốn hai tên nhóc này không ai bị thương là tốt nhất. Nhưng tất cả hãy nhìn xem, rõ ràng đây là cuộc chiến của số mệnh, một chính một tà, một sáng một tối, bọn chúng sinh ra đã là tương khắc với nhau. Ngăn cản một lần cứ không thể ngăn cản cả đời. 



Nhưng các vị cũng yên tâm, khi bọn chúng chiến đấu tới một giới hạn, nhất định tôi sẽ xuất hiện dừng trận đấu này lại.



Phong lão bất đắc dĩ gật đầu:



- Cậu nói cũng đúng. Nếu vậy đành giao trách nhiệm này lại cho cậu vậy. Chúng tôi dù có lòng cũng không còn sức nữa rồi.



Phong lão tuy không phải một kẻ võ công siêu quần, nhưng bản thân là người nắm giữ trong tay hàng vạn binh sĩ, có hạng người nào mà ông chưa gặp qua, có biến cố nào mà ông còn không biết? 



Đừng tưởng lão già mắt mờ, chỉ cần chứng kiến màn giao thủ ngắn ngủi vừa rồi, lão cũng hiểu Dương Tuấn Vũ tuy có ưu thế về công pháp nhưng hắn lại không có đủ lượng nội lực (Ki). Ngược lại, nước chảy đá mòn, cùng với khả năng phục hồi nhờ lượng Ki hùng hậu, Âu Chí Quốc có thể sẵn sàng chịu thương thế, và dùng cuộc đánh dài hạn để mài sạch thể lực của đối thủ, cuối cùng hắn sẽ một chiêu giành thắng lợi.



Tình hình của Dương Tuấn Vũ không được khả quan cho lắm. Và có lẽ hắn cũng đã nhận ra được điều này rồi nên mới phục hồi lại trạng thái thể chất tốt nhất, dùng cả hai tay khỏe mạnh để đánh nhanh thắng nhanh.