Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 386 : Lỗ hổng lớn
Ngày đăng: 14:20 30/04/20
- Đúng lúc tôi đang cần người hỗ trợ cứu người đây, nếu có chị ở đây thì có thể dễ dàng lần ra manh mối rồi, bởi vì Ki hệ mộc rất nhạy cảm trong việc phân biệt cái loại Ki khác nhau đúng không?
Flora gật đầu:
- Có thể xem là như vậy.
Dương Tuấn Vũ kể lại câu chuyện Âu Chí Quốc, Hạ gia, kèm với đó là những phân tích và suy đoán của mình.
Leo đăm chiêu:
- Ki hệ bóng tối à? Hình như có lần chúng tôi đã từng gặp rồi thì phải. Flora, chị nhớ không?
- Đúng vậy, lần đó chúng tôi đã phải vừa đánh vừa rút lui.
Mystic nhớ ra điều gì, hắn nói:
- Boss, cậu có nhớ câu chuyện liên quan tới cái tổ chức “Chúa Quỷ Satan” đó chứ? Chính nó, lần đó chúng tôi đã bị một kẻ tu sĩ mang trong người loại Ki này tấn công khiến tất cả phải liều mình phòng thủ phá vòng vây mới thoát được.
Nhưng có điểm khác đấy là tên “mũ chùm đầu” đó sử dụng Ki bóng tối dưới dạng bùa chú và pháp thật hơn là sử dụng sức mạnh bóng tối dưới dạng chiến đấu cận chiến như tên Âu Chí Quốc mà anh nói.
Flora lắc đầu:
- Cùng một hệ Ki có thể có nhiều cách thi triển.
Thấy mọi người có vẻ ngạc nhiên thì cô giải thích:
- Ki nói cho cùng cũng là một dạng năng lượng mà thôi, và sử dụng năng lượng ấy như thế nào là do cách sáng tạo và công pháp của mỗi người. Hiểu đơn giản như chất nổ, nếu chúng ta muốn chế nó dưới dạng một quả bom nó sẽ khác với chất nổ ứng dụng đẩy đầu viên đạn ra khỏi nòng súng. Hiểu không?
- Bà chị lấy ví dụ hơi khó hiểu rồi, cứ lấy thứ quen thuộc nhất của mọi người: Nước, ở dạng lỏng nó sẽ khác ở dạng băng tuyết mặc dù bản chất vẫn là H2O.
- Ồ.
Mọi người cùng ồ lên, họ chợt nhận ra xưa nay mình đã quá phiến diện áp dụng Ki rồi, trong đầu họ bừng sáng lên không ít ý tưởng khiến ai cũng có chút phấn khích.
- Triệu Cơ, sao em không nói với anh là có vụ này?
Mọi người đều cảm thấy trước ngực mình như bị một khối đá lớn đè nén rất khó chịu, cảm giác muốn tóm từng đứa rồi đánh cho thân tài ma dại nhưng thực tế bạn chỉ có thể trơ mắt nhìn đối thủ cười vào mặt mình thật là rất thốn a.
Dương Tuấn Vũ nhếch mép, nheo mắt cười gian:
- Mọi chuyện cũng không tới nỗi quá bế tắc đâu. Cái khối đoàn kết tạm bợ vì lợi ích của mấy gia tộc này chỉ mới có, mà bản chất ban đầu có kẻ nào không muốn lật đổ gia tộc khác? Chính vì lẽ đó, nếu chúng ta tìm được một vài mâu thuẫn, không, có khi chỉ cần một mâu thuẫn đủ lớn thì đảm bảo bọn chúng sẽ từ đồng minh sẽ chuyển sang cắn nhau mà thôi, lúc đó, liên minh tự khắc tan rã. Cưới? Cuộc hôn nhân chính trị? Tất cả sẽ tự khắc đổ vỡ.
- Hay.
Leo đang mơ mơ màng màng mà khi nghe thấy cái kế âm hiểm này cũng phải vỗ đùi đôm đốp khen hay, còn những người khác đang căng não ra nghĩ tất nhiên càng thêm bội phục.
Flora nhấp môi một ngụm trà:
- Tôi biết tên nhóc cậu không có gì tốt đẹp mà. Khá lắm. Được rồi, đừng trừng mắt nhìn tôi, mau nói xem cậu đã chuẩn bị đến đâu rồi, kẻ nào trong số chúng là kẻ xấu số bị cậu đưa vào tầm ngắm? Ồ, tôi cược 50 euro cho việc cậu sẽ tính mưu hãm hại bố vợ.
Leo và những người khác ngẩn ra rồi cùng cười ha hả, họ ít nhiều cũng biết cái “sở trường” này của Dương Tuấn Vũ.
Không làm mọi người thất vọng, Dương Tuấn Vũ nhún vai tỏ vẻ vô tội:
- Tôi đâu có muốn, nhưng ai bảo mấy kẻ đó đều là lũ cầm thú chứ?
Thấy mọi người càng cười lớn hơn, Dương Tuấn Vũ mặt dài như cái bơm, hắn gõ gõ lên tấm màn chiều 3D, ừm, không ngờ còn có âm thanh “cộc cộc” mô tả như thật, Leo và Flora rất tinh ý nhận ra điều này, và nó lại khiến họ một lần nữa líu lưỡi vì những thứ mà tên nhóc này tạo ra.
Dương Tuấn Vũ bắt gặp hai bộ dạng ngơ ngẩn kia thì nhếch miệng đắc ý, trong lòng nghĩ “Các người còn phải ngạc nhiên nhiều, tốt nhất đừng có trợn mắt khi ngạc nhiên kẻo rơi mất lúc nào không biết thì tội lắm.”
Sau khi tự an ủi bản thân một chút, Dương Tuấn Vũ nói:
- Đúng vậy, Trần Thế Kiệt chính là kẻ mà chúng ta cần nhắm vào, phi vụ này sẽ lấy tên là “Diệt Thế Kiệt”. Cũng không phải ngẫu nhiên mà tôi chọn hắn là trung tâm của kế hoạch lần này, theo như sơ bộ mọi người được biết thì không phải tự dưng một kẻ công tử hào hoa như hắn lại chịu hạ thấp mình về quê chung sống với một người phụ nữ nông thôn 2 năm trời.
Cứ cho là vì mê luyến sắc đẹp của bà Hương đi chăng nữa thì hắn cũng chỉ cần lừa gạt tình cảm rồi thỏa mãn bản thân một thời gian là được, cùng lắm là mua cho bà ta một chỗ ở Hà Đô rồi thỉnh thoảng đi hú hú theo kiểu người tình còn tốt hơn về quê làm ruộng. Hắn không có điên, trong này rõ ràng có uẩn khúc rất lớn.
Đặc biệt đợt mưa to gió lớn, người ta ở nhà cho mát thì hắn lại lang thang đi ra đê làm cái gì để rồi bị nước cuốn trôi và dựng lên câu chuyện chết mất xác?
Ngay từ biết Trần Thế Kiệt là cha đẻ của Vân Tú, trong đầu tôi đã xuất hiện những nghi ngờ này rồi, cũng chẳng định đào lên đâu nhưng hắn đã xen ngang vào cuộc sống của tôi thì không thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua được nữa.