Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 394 : Fly car
Ngày đăng: 14:20 30/04/20
Đoạn phim ngắn mà hắn làm ra đã sơ bộ thể hiện được dự án tiếp theo mà Dương Tuấn Vũ định triển khai.
Thấy bộ dạng ngơ ngác của cả đối phương lẫn người nhà, Dương Tuấn Vũ cười cười nói:
- Sao hả? Nghĩ mình đang xem phim viễn tưởng sao?
Katherine trong mắt ánh lên tinh quang, cô lắc đầu:
- Tôi tin chủ tịch Ralph không rảnh tới mức chiếu cho chúng tôi xem một đoạn phim để thư giãn đầu óc.
- Vẫn là Katherine hiểu tôi.
Nhìn thấy cô gái đấy nhướng mày, Dương Tuấn Vũ không tiếp tục trêu nữa, hắn gật đầu:
- Đoạn video này chính là đoạn giới thiệu ngắn gọn những chiếc xe mà tôi định cho ra mắt trong thời gian tới. Ừm, tuy hiện giờ nó mới chỉ có trên giấy và trên màn hình, nhưng chắc cũng không cần quá nhiều thời gian nữa. Chỉ là hiện tại tôi đang phân vân không biết nên chọn loại động cơ đẩy dạng gì.
Katherine bĩu môi:
- Thịnh Thế chắc không thích dùng loại nhiên liệu ô nhiễm rồi, như thế chẳng phải chỉ còn thứ mà các người hiểu nhất sao? Động cơ điện nhưng làm sao để động cơ điện có thể bay được? Xin thứ lỗi cái này đầu óc nông cạn của tôi còn chưa nghĩ ra, mong chủ tịch chỉ giáo.
Nghe rõ ý khinh thường trong lời nói của Katherine, Dương Tuấn Vũ chẳng những không tức giận mà còn mỉm cười. Cô gái này rõ ràng đang khích đểu để hắn phun ra hết bí mật đây. Nhưng mà dù sao người ta đã chịu chi ra 50 tỷ Euro để lấy 45% lợi nhuận thì cũng không thể để họ cầm theo mỗi một tờ giấy hợp đồng về được.
Dương Tuấn Vũ đứng dậy đi về phía máy tính, trong usb đó mọi người không ngờ hắn lại còn rảnh rỗi ẩn đi một file hình ảnh.
Tiếng “click” chuột vang lên, file này có tên là Fly Car được mở ra. Trong đó có khoảng 10 file ảnh. Hắn bắt đầu chiếu lên tấm thứ nhất.
Dương Tuấn Vũ nhún vai:
- Công nghệ này sớm muốn họ cũng nghĩ ra thôi, tôi chỉ đi trước kiếm chút lợi nhuận có gì mà không được.
- Cậu thừa sức có thể dùng cánh quạt mà, sao lại áp dụng công nghệ này.
- Tôi thích thì làm thôi.
- Đồ điên. Cậu sẽ phải hối hận.
- Tức là cô sẽ không đầu tư nữa?
- Đầu tư, tất nhiên phải đầu tư. Tôi không đầu tư cậu sẽ vẫn làm, có ngu mới không tranh thủ kiếm khoản tiền này.
Dương Tuấn Vũ nở nụ cười:
- Cô yên tâm, mọi thứ đã được suy tính hết rồi.
Nghe hắn nói như vậy Katherine mới thoáng bình tĩnh lại, cô chợt nhận ra mình đã lo thừa rồi. Một kẻ gian xảo, khốn nạn như hắn sao có thể để người khác lợi dụng dễ dàng được. Nghĩ về chiếc siêu tụ điện cho tới giờ vẫn chưa có quốc gia hay công ty nào tuyên bố sản xuất ra được thứ này thì cô cũng yên tâm.
Bản thân Volkswagen đã làm cháy không dưới 10.000 chiếc rồi mà vẫn chưa nghĩ ra cách phá giải cái lớp bảo vệ bên ngoài của nó, huống chi là những nơi khác. Tất nhiên thế giới có lắm kẻ biến thái không gì không làm được, nhưng suốt 3 năm rồi tất cả vẫn im hơi lặng tiếng, lớp ngoài còn chưa phá xong, ai biết bên trong còn bao nhiêu lớp bảo vệ.
Mà thứ này lại đặc biệt nhạy cảm với việc tháo lắp, chỉ cần sơ sẩy một chút nó đã ngay lập tức tự hủy rồi, điều này khiến tất cả những người phá khóa cảm thấy quá thốn, trong người luôn dâng lên cảm giác muốn giết người. Không ít giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư khoa học đã hỏng mất vì nó.