Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 445 : Khí phách

Ngày đăng: 14:21 30/04/20


Vân Tú gật đầu:



- Vâng. Em hứa sẽ chú ý an toàn. Anh cứ yên tâm đi, ở nhà đã có em lo. Ừm, nhưng mà chồng phải nhớ thi thoảng cho vợ biết tin tức đấy. Không là về đầu anh có thêm cái sừng nào hay không em không dám đảm bảo.



Dương Tuấn Vũ trợn mắt, hắn vỗ “đét” xuống cái mông cao vút đàn hồi kia, rồi nguy hiểm nói:



- Nếu em dám làm vậy anh sẽ giết sạch cả nhà tên đấy chó gà không tha, tiếp đến sau này em cứ nhìn kẻ nào khác giới anh cũng sẽ giết sạch. ừm, còn nữa, không ngoài khả năng anh sẽ nhốt em vào một căn phòng nốt quãng đời còn lại. Đừng nhìn anh bằng ánh mắt đấy, em phải biết Dương Tuấn Vũ này còn chưa có cái gì muốn mà không làm được.



Vân Tú bị hắn dọa sợ, cô chưa bao giờ cảm nhận được khí thế lạnh lẽo như từ địa ngục xuất hiện như vậy, cô run run nói:



- Em chỉ trêu chút... thôi mà. Có cho... em cũng chẳng thèm.



Dương Tuấn Vũ cúi xuống cắn một cái khiến Vân Tú chảy nước mắt, bờ môi xinh đẹp chảy ra dòng huyết đỏ, cô nghe hắn nói:



- Nhưng những lời anh nói vừa rồi rất nghiêm túc. Em nên ghi nhớ cho kỹ.



- Vâng.



Nhìn cô như con thỏ nhỏ sợ hãi, hắn thở dài thu lại khí thế, khẽ ôm lấy cô, thấy cả người vẫn còn run run thì hắn khẽ truyền nhẹ sang một chút Ki ấm áp, cúi xuống liếm đi những giọt máu đang ngừng chảy, hắn áy náy nói:



- Xin lỗi. Em có đau không?



Vân Tú suýt thì khóc lên, cô đấm thùm thụp vào ngực hắn, nhưng không nói câu trách cứ nào mà lại thủ thỉ:




- Ha hả. Lại có thêm một tiểu quỷ mới gia nhập. Anh em tới đây chào hỏi chút nào.



Giọng như sấm nổ bên tai khiến Hoàng Phi Hồng cảm thấy mình suýt chút nữa muốn quay đầu bỏ chạy. Rồi khi không biết 20 hay 30 người đều quây hắn, Dương Tuấn Vũ và cô gái xinh đẹp Vân Tú kia vào bên trong hắn cảm thấy mình sắp bị áp lực đè chết.



Nhưng đúng lúc ấy, Dương Tuấn Vũ giơ tay lên một cái, toàn bộ áp lực tiêu tán đi không thấy khiến hắn mất cân bằng khẽ lảo đảo một chút. Cứ nghĩ mình sẽ bị người ta cười cho mất mặt nhưng Walter lại vỗ vai hắn:



- Khá lắm, tên nhóc như cậu cũng có chút cứng đầu đấy. Tự giới thiệu bản thân chút đi. À, nhân tiện, biệt hiệu của tôi là Walter, đây là do Boss đặt cho đấy. Còn nhóc? Boss đặt cho cậu cái tên gì? Ở đây chỉ những người hàng ngũ cao tầng mới được Boss tự mình đặt tên cho thôi.



Đây là Elise, kia là Doctor Ghost (DG), ồ, hai người quen nhau à, tốt, đỡ phải giới thiệu thêm, kia là Half Man, đây là Leo, à, riêng hắn là tự mình đặt tên, cũng là người duy nhất ở đây ngang hàng với Boss, cậu ấy tới giúp Boss trong lúc ngài đi vắng.



Hoàng Phi Hồng cứ mỗi khi nhìn tay hắn chỉ một người thì đều cúi đầu chào, tất cả những người này hắn cũng nhận thấy bản thân họ cũng như Boss, cả người nội liễm khí tức, không biết còn tưởng đây là những kẻ bình dân.



Sau khi Walter giới thiệu hết một lượt, hắn cúi đầu nói:



- Xin chào tất cả mọi người, tôi là … Quyền Vương. Đây là tên tôi tự đặt.



Hắn lúc này mới chợt thấy cái tên mình đặt đúng là có chút quá kiêu ngạo rồi. Bất cứ kẻ nào ở đây cũng có thể dùng một quyền đánh hắn hộc máu, nên sau khi nói xong mặt hắn đỏ bừng lên vì xấu hổ.



Walter cũng là trợn mắt sau đấy cũng không cười nhạo hắn ngược lại trong mắt lại có chút thưởng thức:



- Tốt. Có khí phách. Hi vọng sau này cậu sẽ đạt được mong ước của mình. Nhóc yên tâm, phàm là người mà Boss đã nhìn trúng và kéo vào tổ chức thì không có bất cứ ai là phế vật. Ai ở đây không phải bắt đầu từ hai bàn tay trắng, họ có được sức mạnh như ngày hôm nay không thứ gì khác chính là nhờ công lao của Boss.