Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 451 : Quy tắc

Ngày đăng: 14:21 30/04/20


Dương Tuấn Vũ sau khi vào nhà thì cũng hơi bất ngờ. Không như những gì hắn nghĩ, nơi này chẳng giống phòng con gái gì cả. Vật dụng sinh hoạt đều được giảm thiểu tối đa, thay vào đó trên tường lại treo đủ loại vũ khí, thứ mà một ninja cần có.



Nhớ tới cô gái này không những là một ninja thân thủ tốt mà còn là một kẻ có thuật triệu hồi xác chết thì càng cảm thán. Đây mới thực sự là thiên phú dị bẩm, còn hắn chính là do cơ duyên mà có được như ngày hôm nay, chứ bản chất hắn cũng tầm thường, thậm chí còn kém hơn cả tầm thường.



Dương Tuấn Vũ cũng không phải là muốn trêu đùa gì cô nhóc này, chủ yếu hắn muốn biết sơ bộ tin tức, quy củ ở Vô Diện Sơn cũng như ở trong Quân Đoàn mà thôi. Doãn Trung San không nói với hắn, mà hắn lại không muốn phí thời gian tự mình tìm hiểu. 



Sau khi ngồi xuống ghế, hắn liền nói:



- Nếu có gì thất lễ thì tôi rất xin lỗi. Chỉ là cũng có chút quen biết, tôi chỉ muốn hỏi mấy thứ cho người mới vào thôi.



Nghe hắn nói vậy, ngồi xuống ghế đối diện, cô ném ra một quyển sách khá cũ và nói:



- Đây là một số quy tắc ở Vô Diện cũng như ở Quân Đoàn, ngươi có thể cầm về đọc.



Dương Tuấn Vũ cũng không khách khí liền với tay thu lại, hắn tò mò hỏi:



- Cảm ơn. Thế là đủ rồi. Mà cô vào đây từ năm mấy tuổi? 



- Tôi có nghĩa vụ phải trả lời anh sao?



Thấy vậy Dương Tuấn Vũ cười ngượng gãi đầu:



- Đúng là không có. Nếu vậy tôi xin phép. Cảm ơn cô.




Đọc tới đây Dương Tuấn Vũ thực sự vô cùng háo hức. Một kẻ mạnh như Vô Diện phong chủ nếu chịu dạy bảo bọn họ thì còn gì bằng? Tuy hắn có hệ thống võ thuật do Triệu Cơ cung cấp nhưng chân muỗi ít cũng là thịt, thêm kiến thức tự trải nghiệm của phong chủ cũng không thừa.



- Điểm thứ ba: Ở trên Vô Diện sơn có một chỗ gọi là Võ Đài Vô Diện, nơi này chuyên giành cho đám quân nhân có mâu thuẩn tới nơi đây giải quyết. Hoặc trong một dịp giao lưu võ thuật hàng năm vào tháng 5, giữa các phong sơn thì nơi này cũng được đem ra sử dụng. Nhưng dịp giao lưu này mỗi 7 năm thì một phong sơn mới có một lần được là sân nhà tổ chức sự kiện, sang năm tiếp theo sẽ tới ngọn núi bên cạnh.



Cái Dương Tuấn Vũ hào hứng chính là phần thưởng giải quán quân và thành viên top 3 ở hội giao lưu mỗi năm một lần chính là được vào bảo khố của Quân Đoàn chọn một thứ. Chỉ khác là giải quán quân sẽ được chọn đồ ở tầng 1 và 2. Còn những người khác chỉ được chọn ở tầng 1 của bảo khố. 



Nếu vận khí tốt hoặc có con mắt tinh đời sẽ chọn được vũ khí cực phẩm, đá năng lượng cấp độ cao, ngược lại, đa số đen đủi chỉ chọn được vài thanh sắt tầm thường hoặc mấy viên đá cuội vô dụng.



Cũng may từ giờ mới là đầu tháng 11, tới tháng 3 còn gần 5 tháng nữa, hắn vẫn còn thời gian để nâng cao sức mạnh của mình. 



- Điểm thứ tư: Cấm tuyệt đối sát hại đồng đội. Nếu phát hiện sẽ bị tước đoạt mọi quyền lợi, đuổi khỏi Quân Đoàn, thậm chí còn bị xử tử tùy mức độ nặng nhẹ của hành vi phạm tội.



Còn một vài điểm nhỏ khác nữa nhưng cũng không quan trọng. 



Thấy trời không còn bao nhiêu lâu nữa sẽ tối, mà hắn thì từ sáng tới giờ chưa có cái gì cho vào bụng, nhà thì hở lỗ to tướng như vậy nếu đang ngủ mà mưa, đang nằm mà có rắn hoặc mãnh thú vào thì đen đủi rồi. Chính vì thế hắn liền cất quyển sách vào người rồi đứng dậy hướng về phía khu rừng đi tới.



Dương Tuấn Vũ cũng không phải loại người thích phá hoại thiên nhiên, hắn chỉ chọn những cây gỗ tuổi đời không quá lớn, tình trạng sức khỏe cũng hơi kém chút, để một thời gian nữa nó cũng tự chết, như vậy hắn mới chặt xuống, bổ ra từng khúc lớn rồi buộc lại, vác lên vai quay về.



Trong lúc tìm cây gỗ phù hợp hắn cũng tiện tay săn được mấy con rắn và một con lợn rừng đen đủi lao ra định tấn công mình. Con lợn cũng không lớn lắm, chỉ nặng gần 50 Kg, nhưng nhìn là biết thịt sẽ ngon hơn thịt lợn nuôi nhiều lắm. Vừa đi vừa huýt sáo vui vẻ nghĩ về bữa tối ngon lành.