Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 463 : Phá Bỏ Phong Ấn
Ngày đăng: 14:21 30/04/20
Hắn không rõ cấp độ như Triệu Tử Long – Thiếu Soái của Triệu Cơ nếu được Apollo đánh giá sẽ mạnh tới cấp độ như nào. Nhưng cái ý nghĩ này cũng chỉ là thoáng qua trong đầu thôi.
Thấy thời gian của mình không còn nhiều, Apollo nhắc nhở hắn một câu cuối:
- Trong đầu ngươi không ngờ còn một tồn tại vượt thời đại này, cũng tốt, nhưng theo ta thấy ngươi đừng quá phụ thuộc vào nó. Sức mạnh bản thân, đúng vậy, phải điên cuồng tăng lên sức mạnh của mình mới có khả năng nắm mọi thứ trong tay.
Dương Tuấn Vũ muốn nói gì đó nhưng nhận thấy những lời này vô cùng đúng. Ngay cả Apollo, tuy sinh ra là kẻ vô cùng biến thái nhưng Dương Tuấn Vũ chính là nhìn hắn thông qua mớ ký ức kia lớn lên từng chút một, kẻ này chính là một tên cuồng luyện tập.
Bảo sao so với các anh chị em cùng thế hệ, thậm chí cả cha chú hắn – Zeus, Poseidon, Hades khi nói chuyện với hắn cũng không đem vai vế ra nói mà đều là bình đẳng. Dân tộc Olympus chính là dùng sức mạnh để phân chia cấp bậc.
Nhìn Apollo đứng ngay bên phải Zeus, bên trái là Poseidon là đủ biết mức độ biến thái của tên này, chỉ sợ cho hắn thêm thời gian, hắn đá Zeus xuống cũng không phải là không thể.
Nghĩ về truyền thống Olympus còn không phải là con diệt cha để lên cầm quyền thì Dương Tuấn Vũ cảm thấy điều này có thể lắm. Nghĩ thế, hắn không khỏi nhìn tên này thêm mấy lần.
Nhưng trong đại điện Olympus chính là không thấy Hades, có vẻ tên này đúng như truyện, bị cấm lên Olympus, cả đời chỉ loanh quanh trong địa ngục tối tăm. Không biết sức mạnh của Apollo và Hades sẽ thế nào nhỉ?
Đúng lúc này thì âm thanh của Apollo vang lên ngắt dòng suy nghĩ đó, hắn nói:
- Biểu diễn lại một chiêu Tia Sáng Plasma kia cho ta xem.
Dương Tuấn Vũ gật đầu, tay nhanh chóng vận Ki điểm ra một tia sáng chói mắt.
Apollo vuốt cằm, gật đầu:
- Coi như ngươi cũng thường xuyên tập luyện một chiêu này.
Ngồi bên bàn trả vừa nhâm nhi vừa ngẫm nghĩ, Vô Diện xoa xoa cằm lẩm bẩm “giờ đã là sau 2 ngày hôn mê rồi tên nhóc này vẫn chưa tỉnh, thi thoảng lại ú ớ cái gì đó không rõ, nhưng khi kêu gào lại đặc biệt lớn”. Cũng bất đắc dĩ lão lại truyền thêm chút Ki và uống thảo dược để giúp hắn giảm đau.
May mắn tới hiện tại đã dừng kêu gào rồi, lão không dám chắc hắn kêu thêm chút nữa có phải là sẽ bị đứt dây thanh không. Đàn ông con trai gì mà kêu còn hơn đàn bà.
Vô Ảnh ngồi suốt bên giường, giờ này nàng rõ ràng đã nghĩ thông suốt một số chuyện, dù thế nào kẻ này cũng có ít nhiều quan hệ với cha mẹ nàng, cũng rất có thể là vị anh trai mà cha mẹ làm thất lạc ngày đó.
Nhìn hắn kêu gào thảm như vậy, cô thấy lòng mình nóng như lửa đốt, cả ngày lẫn đêm không cách nào rời đi, đành phải xin sư phụ cho mình ở lại tới khi anh tỉnh.
Nhưng khi nhìn thấy gương mặt kia từ nhăn nhó đau đớn, mồ hôi mẹ theo mồ hôi con thi nhau rơi xuống, chẳng hiểu sao bỗng giãn ra, rồi từ từ chuyển sang thư thái, thoái mái, thi thoảng còn rên rỉ mấy tiếng, nơi chân môi còn cong lên nụ cười đểu giả ngày nào khiến cô bỗng nhớ lại cái đêm hôm đó, cô liền tức nghiến răng nghiến lợi. Dù biết sai nhưng tay không kiềm chế được, trong lúc sư phụ không để ý liền thò xuống bên hông nhéo một cái thật mạnh.
Tuy vậy, cô vạn vạn không nghĩ tới hắn thực sự bị cô véo cho tỉnh. Bàn tay liền bị hắn túm lấy đau điếng, nhìn lên thì thấy đôi mắt kia đang trừng như sợ người khác không biết mắt hắn thật lớn.
Miệng cô đang định nói gì thì lại thấy cái bộ dạng hắn ngẩn ngẩn ngơ ngơ, mặt cô chẳng hiểu sao nóng lên khẽ giằng tay hắn ra rồi chỉ thẳng tay vào mặt chửi:
- Tên háo sắc.
Dương Tuấn Vũ lúc này chính là không hiểu làm sao mình bị chửi. Hắn khi vừa mở mắt cũng không đặc biệt muốn trừng ra mà là hắn ngạc nhiên thấy mọi thứ xung quanh hình như rực rỡ hơn, tinh tế và rõ nét hơn trước rất nhiều. Biểu hiện ngơ ngẩn cũng là từ đó mà ra.
Tuy vậy, rất nhanh hắn hiểu, dường như khi nãy dòng “dinh dưỡng” kia có vẻ không phải tự dưng tập trung vào mắt hắn nhiều hơn những nơi khác một ít. Hắn không rõ Apollo nói Thiên Lý Nhãn đã bị hủy, nhưng có thể “bồi dưỡng” ra một cặp thiên lý nhãn khác không? Trong lòng hắn thầm vui mừng, nếu thực sự có một ngày mình có thể ngồi ở đây nhìn tới chỗ Katherine biết đâu lại thấy cô ấy đang …
Nghĩ tới đây hắn liền kiệt lực lắc đầu, sau tự dưng lại nghĩ tới cô gái băng giá đó chứ. Mà có lẽ cũng vì ở nước ngoài hắn cũng chỉ có một người bạn như thế.
Khoan, chẳng phải còn có các thành viên khác nhóm The Night sao? Mà thôi kệ đi, ngoài Iris ra thì người để lại ấn tượng nhất trong lòng hắn không nghi ngờ chính là con mụ băng lãnh ấy. Mà nghĩ người ta có vị hôn phu rồi, hắn liền triệt để quên đi cái suy nghĩ vừa mập mờ xuất hiện trong lòng.