Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 472 : Thuê rèn

Ngày đăng: 14:21 30/04/20


Tự nhiên 30.000 điểm rơi vào tay, hắn không khỏi ngơ ngẩn. tuy cách 1.000.000 điểm còn rất xa, nhưng thịt muỗi dù ít cũng là thịt. Hắn bây giờ từ cấp E đã đạt đủ điểm lên cấp C, tăng liền 2 cấp, đồng thời trả một lúc 3 nhiệm vụ, thế là coi như năm nay hắn chỉ ăn và nằm cũng đã hoàn thành số



nhiệm vụ tối thiểu được quy định.



Nhưng thời gian không còn nhiều, hắn trước mắt cứ để điểm trong thẻ, không dùng cũng chẳng sợ mất. Trước mắt lên Cự Phủ Sơn xem đồ trước đã.



- Tiêu huynh không phải còn có việc sao?



Được người này giúp, ngữ khí hắn không khỏi thân thiết hơn mấy phần.



Đường Tiêu gật đầu:



- Ta chính là muốn tới Cự Phủ Sơn mua mấy món đồ. Khi nãy tới trả nhiệm vụ tình cờ gặp được cậu nên quên mất. Haha. Não ta có chút hay quên. Được rồi. Vậy hẹn khi khác có dịp lại nói.



Dương Tuấn Vũ xoa xoa cằm:



- Tôi cũng muốn lên Cự Phủ Sơn dạo một vòng để mua một thanh vũ khí thuận tay. Nếu đã có duyên chi bằng cả hai kết bạn cùng đi?



Đường Tiêu vui mừng gật đầu:



- Vậy thì còn gì bằng. Tốt. Cùng đi. Mời.



- Mời.



Cả hai người sóng vai nhau đi trên đường lớn. Xung quanh họ có không ít ánh mắt tò mò, những lời thì thầm bàn tán, và ở một góc nào đó, Lê Cát đang đứng nói chuyện với mấy vị sư đệ, sư muội nhìn thấy thế thì khẽ lắc đầu. Người này tuy rằng không chết trận nhưng chỉ sợ sẽ bị tên kia đùa chết.




Sau một hồi thương thảo, Dương Tuấn Vũ quyết định đồng ý làm cho Đường Tiêu một chiếc Quạt Thượng Phẩm, nếu Cực Phẩm sẽ có thêm phúc lợi. Đổi lại, phí làm là 3 phần tài liệu cộng thêm 1 viên đá năng lượng cấp C+++.



Dương Tuấn Vũ cũng không quá tham, hắn biết đồ Thượng phẩm mà mang ra một viên đá cấp C đã là đủ rồi, đây lại còn là viên C+++. Đường Tiêu tất nhiên không ngu, điều này chứng tỏ có hai khả năng, đá cấp C+++ trong mắt hắn không có bao nhiêu giá trị, hoặc cũng có thể là vì vũ khí loại



Quạt vốn là rất ít, muốn có phẩm cấp cao không phải đơn giản. Hắn có thể mời các cao thủ ở trên Cự Phủ sơn làm, nhưng lại mời mình làm chứng tỏ hắn vừa ý với tay nghề của mình.



Điều đầu dường như không có khả năng, bởi vì kể cả ở cấp độ Công Tước thì đá năng lượng cấp C vẫn có khá nhiều tác dụng. Chỉ có thể là điều thứ hai. Điểm này Dương Tuấn Vũ rất tự tin, tay nghề của hắn thế nào hắn rất rõ, không chỉ dựa vào kinh nghiệm mà còn có khoa học công nghệ ứng dụng vào.



Mà giờ đây Ki của hắn có thêm tính năng phân rã chính là càng như hổ thêm cánh, giờ này hắn tự tin muốn làm một thanh vũ khí cực phẩm Phàm Binh chỉ sợ cũng không phải quá khó khăn. Nhưng dù sao cũng là một kẻ mới quen biết, hắn không ngây thơ tới mức không biết người này rõ ràng có ý đồ gì đó với mình, vì thế vũ khí một khi làm ra cũng không cần thiết phải tới mức hoàn mỹ nhất. Nếu lộ ra tính năng phân rã rất có thể sẽ đem tới một số phiền phức không đáng có.



Nhận túi tài liệu lớn nặng hơn 100Kg, Dương Tuấn Vũ không khỏi tò mò “Tên này làm Quạt loại gì mà lại cần nhiều tài liệu như thế?”.



Sau khi tạm biệt Đường Tiêu, hắn đi thêm một vòng mua ít tài liệu, sau đó thuê một gian phòng rèn ở trên Cự Phủ Sơn, quân lính ở Cự Phủ Sơn chính là lúc nào muốn rèn cũng phải thuê, phòng càng hiện đại thì càng đắt. Chỉ tới khi cấp độ của mình tăng lên tới cấp B thì mới được miễn phí sử dụng lò rèn cấp thấp, cấp A thì miễn phí lò rèn cấp trung, cấp S thì miễn phí lò rèn cao cấp.



Đây chính là một trong số những lợi ích mà cấp độ mang lại. Ngoài ra, phúc lợi về chi phí sinh hoạt, mua trang thiết bị, hay mua sách công pháp …đều được triết khấu theo phần trăm nhất định.



Ở đây, mua đồ có thể dùng tiền hoặc dùng điểm cống hiến để mua, mỗi điểm cống hiến tính ngang giá thì tương đương 100.000 đồng. Tuy nhiên, hai loại đơn vị này không thể quy đổi cho nhau, tức là, không thể dùng tiền để mua điểm cống hiến và ngược lại. Chính vì thế, tên Huyết Sát mặc dù điểm cống hiến không ít nhưng vẫn nhận tiền của người ta để giết hắn chính là lý do hai thứ này không đổi được cho nhau. Chứ không, với con số gần 1 triệu điểm cống hiến, hắn đã là một tỷ phú rồi.



Tới tầm giữa trưa, cuối cùng hắn cũng thành công thuê được một phòng rèn cấp độ thấp tốn mất cống hiến/ngày.



Dương Tuấn Vũ sau khi kiểm tra đồ đạc bên trong, khởi động các loại máy móc, tăng nhiệt độ của lò lửa, cuối cùng đổ hết cái hai túi nguyên liệu ra.



Tới khi đổ túi đồ của Đường Tiêu hắn không khỏi tròn mắt. Những nguyên liệu này mặc dù đa số vẫn chỉ là các kim loại thông thường thôi, nhưng phẩm chất, độ tinh sạch thuộc loại thượng đẳng. Dựa theo lời Triệu Cơ nói sau khi quét một lượt chính là: Cách sắp xếp liên kết giữa các nguyên tử trong chỗ nguyên liệu này rất tốt.