Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 496 : Khinh người quá đáng
Ngày đăng: 14:21 30/04/20
Nhưng khi cô chuẩn bị lái xe vào gara thì lại nghe thấy thêm mấy âm thanh rất lớn tung hô:
- Vân Tú! Vân Tú! Giám Đốc Siêu Cấp Mỹ Nữ!
- Vân Tú! Vân Tú! Người con gái của lòng tôi! …
Thậm chí, những âm thanh này còn lớn hơn những âm thanh reo hò lúc trước, khiến cô suýt nữa đạp nhầm chân phanh thành chân ga, mồ hôi không khỏi vã ra như tắm.
…
- Chào giám đốc!
- Chào chị!
- Chúc chị ngày mới vui vẻ! …
Cứ đi tới đâu, không phân biệt nam nữ, bọn họ một khi thấy cô đều rất vui vẻ chào đón. Suy nghĩ của họ rất đơn giản, ai đối tốt với họ, họ sẽ thật tâm đối đáp lại. Trong lòng nhân viên của tập đoàn, chủ tịch thần bí nọ có thể là ai họ không biết, nhưng vị nữ giám đốc tài năng, xinh đẹp vô khuyết này chính là nữ thần trong lòng họ. Cả nam cả nữ, có thể nói ở tòa nhà Poseidon, mọi người đều là fan cứng của cô.
…
- Này, không biết ai có thể chinh phục được giám đốc xinh đẹp của chúng ta nhỉ? Chậc chậc.
- Chỉ sợ trên đời này chẳng có mấy ai lọt được vào tầm mắt cô ấy.
- Ừ. Tôi chưa thấy ai đủ khả năng. Nếu giám đốc Trần Bằng của chúng ta chưa lấy vợ có khi còn cơ hội.
- Không đâu, kể cả anh Trần Bằng còn độc thân cũng không có cơ hội. Những thành viên kỳ cựu của công ty chẳng phải nói ban đầu chị Vân Tú, anh Trần Bằng và chị Tiểu Di cùng tới gia nhập Thịnh Thế từ những ngày đầu sao? Nếu anh ấy có khả năng cưa đổ giám đốc mỹ nữ của chúng ta thì đã xong từ lâu rồi.
- Cũng đúng. Mà nghe nói tên công tử thế gia Nguyễn Bá Nhật muốn dùng cường quyền ép chị ấy thành hôn mà cũng không xong.
Ngô Thiên An nay đã có thần thái hơn xưa nhiều lắm, người nổi tiếng cho tới các lão đại có danh vọng đều được hắn gặp qua, vì thế, thái độ cũng được rèn luyện đúng mực. Khẽ gật đầu, cậu ta nói:
- Đúng thế. Xin hỏi tiết mục có thể bắt đầu được chưa?
- Ồ. Tất nhiên là được rồi. Mời anh vào …
Cô không hiểu hai từ “tiết mục” là có ý gì, nhưng miệng chưa nói xong thì thấy hắn vỗ tay một cái, một dàn đầu bếp khoảng 10 người mặc quần áo trắng chỉnh tề, đang đẩy theo một cái bàn lớn dài hơn 10m, nhanh chóng đi về phía này.
Không chỉ Tuệ Mẫn, đám lãnh đạo và nhà báo ở bên trong cũng là ngây ngẩn cả người. Mãi cho tới khi có người nhìn thấy logo đặc trưng của họ thì mới có tiếng thốt lên:
- Đó là dàn bếp trưởng của 10 cửa hàng chi nhánh của chuỗi nhà hàng Tuyết Yên. Ồ, người kia chẳng phải là Ngô Thiên An – Tổng Bếp trưởng danh bất hư truyền của Tuyết Yên? Người đã đem về cho chuỗi nhà hàng này ba ngôi sao Michelin danh giá trong giới ẩm thực? Tôi đã hẹn lịch gặp cậu ta nửa năm mà không có cơ hội, không ngờ hôm nay lại có vinh dự gặp ở đây.
Tiếng lành đồn xa, chỉ trong thời gian ngắn các vị lão đại ở đây đều biết về danh tiếng của Tuyết Yên, cũng như tâm trạng không khỏi tràn đầy chờ mong. Ở đất nước bọn họ, muốn được đầu bếp của nhà hàng ba sao Michelin đích thân tới nấu ăn cho chính là phải đem theo tiền triệu đô may ra mới được.
Mà nhiều khi, tiền có nhiều thật đấy, nhưng họ không có thời gian mà nhận lời, bởi vì lịch làm việc thường đã kín từ đầu năm tới cuối năm rồi. Không ngờ, hôm nay Thịnh Thế lại có màn đãi khách chu đáo như thế. Mới đầu họ chỉ nghĩ cô gái này nói vậy là xã giao thôi nên chỉ đáp lại cho có, thế mà không ngờ, một từ đói đã khiến cô ấy mang tới một dàn đầu bếp thượng đẳng.
GM hình như hơi quá nóng vội rồi. Bọn họ nghĩ mình là ai chứ? Nếu nói khó nghe, hôm nay chính là đi cầu người ta mua với giá tốt một chút, thế mà còn dám lên mặt chửi bới trước đông đảo phóng viên cả nội địa lẫn quốc tế. Một khi tin này được tung ra, còn không phải giá càng bị ép thê thảm sao? Thật ngu ngốc.
Trong số những người ở đây, chính Vân Tú cũng không để ý có một người thanh niên đang cố gắng thu hẹp lại sự tồn tại của mình hết sức có thể. Nhớ ngày đó, trong buổi triển lãm công nghệ mới ở Paris, chính hắn và đám bạn đã đi qua chế giễu người con gái này và một chàng thanh niên trẻ tuổi khác. Không ngờ cô gái đó lại chính là một vị giám đốc lớn của Thịnh Thế, còn siêu tụ điện vốn tưởng là trò đùa ngây thơ thì đã trở thành một thiết bị vô cùng tân tiến.
Nếu khi đó, hắn đại diện BMW mà lấy được sự hợp tác này, thì hiện giờ Volkswagen sẽ bị bọn họ chà đạp, biết đâu, giờ này hắn đã được thăng chức làm giám đốc thị trường, đang ngồi trong phòng họp của BMW và nhìn con ả Katherine tới cầu xin bọn họ mua lại.
Nhưng, nếu vĩnh viễn chỉ là nếu, nó không có thật. Cơ hội chỉ tới một lần, hắn không nắm lấy thì nó dĩ nhiên vụt qua đi.
Giờ này ở đây, không chỉ có hắn hối hận, các tập đoàn khác cũng thế, bọn họ nếu không quá bảo thủ, chấp nhận hợp tác với Thịnh Thế từ những ngày đầu thì có lẽ bây giờ đã trở thành một siêu cường bất bại trong giới xe hơi.
Tâm trạng mỗi người một khác, nhưng thành tựu chung, cảm giác thất bại đã bao trùm