Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 502 : Con khỉ ngu ngốc
Ngày đăng: 14:21 30/04/20
Bộ trưởng Lê Quân lên tiếng:
- Tốt. Chúng ta liền bắt đầu cuộc họp. Gần đây tôi đã nhận được báo cáo nói rằng Thịnh Thế muốn vươn tay tới lĩnh vực đóng tàu quân sự? Không biết việc này có đúng không? Tôi muốn được nghe trực tiếp từ phía lãnh đạo Thịnh Thế, hôm nay cô Vân Tú tới đây có thể cho Lê Quân tôi được biết rõ hơn không?
Vân Tú đứng dậy nghiêm túc chào một lượt, mặc dù cô có chút nghi ngờ về hai cô gái đứng sau bộ trưởng Lê, hai người này cứ cách một đoạn thời gian lại quan sát chằm chằm cô, không biết có phải cô quá nhạy cảm không, nhưng có vẻ những ánh mắt này không hoàn toàn là đánh giá một ngươi xa lạ, nó có chút địch ý mơ hồ.
Cô gật đầu trả lời:
- Đúng vậy. Thật may là báo cáo đã tới được tận tay ngài. Với những tiền lệ trước nay chưa từng có, tôi tin tưởng bộ trưởng cũng rất hứng thú với dự án này. Thịnh Thế xưa nay chưa làm gì thua lỗ.
Lần này cũng không khác. Báo cáo ngài đã đọc cũng tương đối chi tiết rồi, ngài có thể cho chúng tôi biết một chút quan điểm chứ?
Phong lão nghe cháu gái phản pháo lại lão già kia thì vểnh râu, híp mắt cười. “Định làm bộ với cháu tôi ư?”
Lê Quân biết câu hỏi khó lại bị cô gái này khéo đá lại cho mình, ông ta không khỏi có chút ngoài dự liệu, đồng thời trong lòng cũng rất tán thưởng. Cô gái này gặp các vị lãnh đạo đứng đầu quốc gia mà không tỏ ra lúng túng hay yếu thế. Rất tốt.
- Theo như báo cáo, là người trong ngành bao nhiêu năm tôi cảm thấy có chút khó tin. Nhưng chính vì khó tin nên tôi mới muốn nhờ cô tới thuyết phục tôi. Thịnh Thế có lẽ cũng hiểu, việc muốn thành lập một công ty đóng tàu ở Cam Ranh không phải chỉ là để cho vui.
Cam Ranh là một cảng nước sâu nằm ở vị trí chiến lược không chỉ ở Việt Nam mà còn là cả vùng Biển Đông, một tấc đất còn hơn một tấc vàng, nếu lãng phí sẽ làm ảnh hưởng tới cả nền quân sự nước nhà, mà điều này không có bất cứ một tập đoàn, một tập thể nào có thể gánh vác trách nhiệm.
Chính vì thế, người thông thái đều biết tư bản là cần thiết, chỉ có điều, nó sẽ là bước đệm để loài người bước lên hình thái xã hội cao hơn – chủ nghĩa xã hội và hơn nữa là chủ nghĩa cộng sản.
Chính phủ ta quyết định đi thẳng lên chủ nghĩa xã hội, bỏ qua giai đoạn chủ nghĩa tư bản mà thay vào đó là thời kỳ quá độ, vì quá độ nên sẽ có nhiều khó khăn.
Vân Tú lập tức phản bác đanh thép:
- Thứ trưởng Lý Khải nói vậy là không đúng rồi. Theo tôi được biết, từ lý luận của Lenin mà nói thì chủ nghĩa xã hội là bước chuyển giữa chủ nghĩa tư bản tiến lên chủ nghĩa cộng sản. Trong đó mô hình kinh tế là hỗn hợp, đan xen giữa kinh tế nhà nước, kinh tế tập thể với kinh tế tư bản tư nhân.
Theo sự thống nhất của Đảng đã đưa ra: Có nhiều thành phần kinh tế, trong đó kinh tế nhà nước đóng vai trò chủ đạo, còn kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng của nền kinh tế.
Ngài Lý đây nói kinh tế tư nhân không đáng tin chẳng phải đang nói lời của Đảng ta không đáng tin? Nếu hôm nay nghe ngài nói không phải là các vị lãnh đạo anh minh sáng suốt ở đây mà là những người dân có hiểu biết nông cạn chỉ sợ sẽ bị ngài làm kinh sợ, họ sẽ lập tức quay lưng với kinh tế tư nhân, mà hậu quả kéo theo chính là “động lực quan trọng của nền kinh tế” vô tình bị ngài phá hỏng.
- Hì hì.
Chợt có âm thanh cười khúc khích từ đâu đó phát ra, Vân Tú lập tức tìm được phương hướng, nó đi ra từ cô gái đứng bên cạnh bộ trưởng Lê Quân.
Lê Quân lập tức quay sang trừng mắt, đứa cháu này đúng thật là, từ lúc biết ông ta tham gia cuộc họp với cao tầng Thịnh Thế liền như con đỉa bám chân, nhất định sống chết đòi đi theo, giờ đang lúc nước sôi lửa bỏng nó lại cười vui vẻ như thế.