Tổng Giám Đốc Siêu Cấp
Chương 54 : Họp công ty (p2)
Ngày đăng: 14:16 30/04/20
Lê Khôi nói:
- Được rồi, Vân Tú, anh biết là em quan tâm tới mọi người. Nhưng công ty mới thành lập 2 tháng, tiền mà Tuấn Vũ trả cho 13 nhân viên công ty, rồi tiền vốn xoay vòng, tiền chi tiêu quảng cáo... rất nhiền thứ cần tiền. Giai đoạn đầu này mọi người vất vả một chút cũng nên. Anh còn rất khỏe, sau này có điều kiện rồi công ty sẽ an bài xe cho nhân viên thôi. Em đừng làm khó Tuấn Vũ nữa. Tiền đấy để mở thêm chi nhánh mới.
- Chị Vân Tú nói đúng đấy, công ty chúng ta cũng nên có một chiếc xe, dù anh Lê Khôi không đi nhưng hiện tại thứ chúng ta cần chính là thời gian. Không thể để lãng phí được. Lợi ích của một chiếc xe rất lớn, với chính bản thân anh nếu có xe thì anh cũng có thể đi nhiều nơi hơn, tìm hiểu thị trường nhanh chóng hơn. Chúng ta không thể để lãng phí thời gian trong khi đối thủ cạnh tranh sẽ rất nhanh vượt qua chúng ta.
Chị Vân Tú quản lý tài chính công ty, ngay ngày mai chị cùng anh Lê Khôi đi mua một chiếc Camry cho công ty. Chị có 1,5 tỷ đồng để chi tiêu.
- Hì hì. Ok.
Vân Tú vui vẻ đáp ngay. Không thể không nói, Dương Tuấn Vũ rất quyết đoán và nắm bắt tốt thị trường. Cậu ta chỉ ngồi đằng sau điều hành nhưng có thể ngửi thấy mùi nguy cơ rất nhạy bén. Ông chủ nhỏ này cũng rất đẹp trai nữa.
Đi làm thì trang phục thoải mái lựa chọn, chỉ cần không mất hình tượng công ty là được. Sau đó có 1 chiếc thẻ nhân viên, một băng cài logo công ty. Rất biết cách giúp nhân viên thoải mái nhất. Khi họ thoải mái thì tư vấn, chăm sóc khách hàng cũng phát huy được hơn dự kiến.
Đây chính là áp dụng nguyên lý: “Ăn một quả khế trả một cục vàng.”
Nhân viên tốt khách hàng sẽ hài lòng, hài lòng thì lợi nhuận công ty cũng tăng lên, lợi nhận tăng lên ông chủ tất nhiên sẽ hài lòng.
Cái đáng sợ nhất là cậu chủ nhỏ này rất giỏi hầu như mọi lĩnh vực. Không biết làm sao cậu ta nhồi nhét được bao nhiêu thứ vào đầu mà vẫn lớn lên như vậy được.
- Sắp tới ra mắt 2 website mới, công ty chúng ta sẽ rất nhanh có được vị thế không nhỏ trên bản đồ kinh tế của cả nước. Vì vậy, mọi người cần chuẩn bị thật tốt. Ngoài Trần Bằng và Tiểu Di ra, mọi nhân viên cần được đào tạo một khóa ngắn hạn về mạng xã hội. Em sẽ nhờ anh Trần Bằng và chị Tiểu Di tiến hành dạy một khóa học. Công ty sẽ trả thêm tiền cho hai người. Các anh chị khác nên cảm thấy may mắn, vì một khóa học này không dưới 25 triệu đâu.
- Sắp tới chị Vân Tú sẽ chính thức được đảm nhiệm vai trò của giám đốc tài chính. Đồng thời trước khi chị rời khỏi tổ chăm sóc khách hàng, chị cần tìm một người có đầy đủ tố chất để bàn giao lại công việc. Em cũng cần một người đảm nhận riêng vai trò giám đốc nhân sự.
- Thôi tao xin mày. Không phải nói mát nữa. Được rồi, có việc cần người anh em giúp đây.
- Việc gì?
Chu bàn tử nghe thấy mùi vị âm mưu ở đây, tai đã sớm dựng lên rồi.
- Thứ 4 này, trận khai mạc lại chính là lớp mình mới ghê chứ. Thi đấu thắng thì không sao, thua cả trường phỉ nhổ cho. Trận đầu nhà trường yêu cầu tất cả các học sinh và giáo viên đi dự khai mạc và xem thi đấu.
Thua thì đã đành, nhưng thua quá khó coi thì cũng vứt hết tất cả mặt mũi của mọi người trong lớp rồi. Chính vì thế chúng ta không thể suy nghĩ đơn giản được.
- Thế mày nghĩ phức tạp được cái gì rồi?
- Cũng không có gì. Lớp 10C theo tao nghe tin đồn nhảm thì nhóm thằng Đổng Quán đó chơi bóng rất khá. Cấp 2 đã chơi cùng nhau, phối hợp khá tốt, thi đấu cũng lọt được vào 3 đội xuất sắc nhất tỉnh. Mày nghĩ xem, lớp mình sẽ rất khó thắng. Toàn những đứa biết chơi bóng rổ thật đấy, nhưng mà cũng không có thành tích khỉ gì.
Chưa kể, Hoành Viễn làm đội trưởng, lại chơi Center (Trung phong)... Đấy mày hiểu ý tao chứ. Thằng đấy chỉ là cái đuôi của Đổng Quán thôi. Nếu đối mặt, hắn còn không như con sói mất nanh. Không ném bóng về rổ mình đã là may mắn rồi.
Chưa hết, dạo này tên Hoành Viễn rất hay theo dõi tao, mày không biết đâu, nó đứng ở 1 góc cầm điện thoại chụp ảnh tao với bà cô lớp trưởng lúc đi cùng nhau nói chuyện, tao nghĩ nó sẽ gửi lại cho “con ruồi” kia. Hắn kiểu gì chả lại điên lên. Nhưng sau mấy ngày tao thấy mọi thứ vẫn êm đẹp nên tao nghi ngờ bọn này định chơi một vụ lớn, để tao mất mặt, và chính là trận đấu thứ 4, đấy là cơ hội ngon ăn nhất.
Có lẽ tên Đổng Quán kia định vờn tao như vờn chuột, rồi kết thúc bằng điểm số cách biệt như trên trời dưới đất. Chưa kể, hắn cũng không chỉ vờn tao đâu, tạo sợ là bọn này sẽ không cho tao thua nhẹ nhàng, chắc chắn sẽ có va chạm, đổ máu cũng có thể.
... Đấy mày đã hiểu chưa, tao đang rất nguy hiểm, mày nếu có người thì hỏi xem nó định đối phó tao như thế nào. Để tao còn nguyên vẹn gặp lại mày chứ.