Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 577 : Buồn ngủ gặp chiếu manh

Ngày đăng: 14:22 30/04/20


Dương Tuấn Vũ trước khi rời khỏi buổi tiệc thì cũng hoàn tất việc nhờ nghệ nhân của Hồng Kinh Hội phân chia ra một phần khối Huyết Mĩ Nhân để tặng cho Hạ Minh Nguyệt. Suy cho cùng, tất cả những điều ngày hôm nay hắn đạt được đều bắt nguồn từ lời mời của người phụ nữ này.



Chỉ có điều, niềm vui lớn nhất của Hạ Minh Nguyệt lại không phải được hắn tặng khối đá phỉ thúy quý hiếm này, mà lại nằm ở trên thân con gà trụi lủi kia. Tuy vậy, trớ trêu thay, con gà này sau khi được thả ra khỏi lồng thì cũng chịu cho cô vuốt ve rồi đấy, nhưng điều cả hai không ngờ chính là nó lại dính chặt lấy Dương Tuấn Vũ, mặc dù nhiều lần hắn đã phũ với nó.



Điều này cũng khiến hắn có chút đau đầu. Hắn không có sở thích nuôi gà, mà nếu nuôi thú cưng hắn cũng muốn nuôi một con vật khác hữu ích hơn, như chó chẳng hạn.



Con gà nhỏ sau khi được ăn, tinh thần rõ ràng phấn chấn hơn rất nhiều, nó kêu liên hồi, à, hót mới đúng. Chỉ là tiếng nó đúng là rất hay, vì thế mặc dù có chút nhiều lời, nhưng lại khiến người ta thấy thư thái.



Dương Tuấn Vũ khi về đến nhà thì đã khá khuya, mấy đứa bạn còn túm hắn lại hít hà mấy cái rồi kêu ầm lên hắn mất dạng cả ngày đi chơi với gái, bỏ mặc bạn bè ở nhà chán chết.



Dương Tuấn Vũ thấy nhức não, hắn đá cho mỗi thằng một cái rồi đi về phòng, hôm nay đúng là có rất nhiều chuyện hay ho nhưng cũng rất mệt mỏi. Tắm nước lạnh cho tỉnh táo, tinh thần phấn chấn trở lại, hắn bắt đầu mở chiếc hòm lớn, lấy ra từng khối ngọc lớn.



Cũng may hắn nhanh trí, trước khi vào cửa chính đã lén theo đường cửa sổ mang cái hòm này cất trước vào phòng, nếu không, chỉ sợ không biết làm cách nào giải thích với mấy tên bạn trời đánh này.



- Làm thế nào để cho Triệu Cơ hấp thu nhỉ?



Hắn tay chạm vào khối ngọc Đế Vương Lục rồi bắt đầu nhắm mắt tập trung liên hệ với viên ngọc Babylon màu tím ở trong đầu, chỉ là còn chưa kịp làm gì thì viên ngọc đã cực nhanh bị hút sạch, dần dần từ màu xanh lục bảo chuyển sang màu xanh lá non nhợt nhạt, rồi cuối cùng thành màu trắng trong như thủy tinh, và khi hắn bỏ tay ra thì nó lập tức biến thành những hạt bụi li ti.



Hắn vừa vui mừng thì nghe thấy tín hiệu thông báo:



- Quá trình sạc kích hoạt, lượng pin đã nạp 12,345%. Xin thông báo, lượng pin đã nạp 12,345%.



- Một khối Đế Vương Lục hàng đầu mà chỉ được có hơn 12% sao?



Dương Tuấn Vũ há hốc mồm.



Nhưng không còn cách nào khác, muốn cô nàng này tỉnh lại, hắn chỉ còn cách tiếp tục cống nạp thôi. Chỉ là lần này hắn đã có kinh nghiệm hơn, tự mình cắt xuống mỗi viên đá một khối nhỏ để sau này làm đồ trang sức cho người thân, xong xuôi hắn mới cho Triệu Cơ lấy làm năng lượng. Dù hắn nhiều tiền thật đấy, nhưng nhìn mấy tỷ, mấy chục tỷ hóa thành tro bụi bay mất thì cũng xót hết cả ruột chứ chẳng chơi.



Tiếp đến là màn hóa kiếp cho Tử Nhãn Tình, Huyết Mỹ Nhân, Diễm Dương Lục, và cả Đế Vương Song Sắc, khối lớn khối nhỏ hắn cũng cho đi luôn. Ấy vậy mà chỉ số năng lượng báo cũng chỉ đạt 76,84%.



Cuối cùng, hắn đành lấy khối Ngọc bội Hồng Kinh Hội ra, chỉ có điều, khối này nếu mà hóa thành tro bụi thì sau này muốn báo danh tính sợ rằng không dễ dàng rồi. Hắn cầu mong cho Triệu Cơ hấp thu xong thì khối này còn chút năng lượng để duy trì hình dáng, thế là tốt nhất.




Walter suýt chửi thề một tiếng, mỏ ngọc đúng là có đấy, nhưng mà ngọc lớn 50 phân đâu phải rơi đầy đất, thậm chí, cái mỏ này có ngọc lớn như vậy hay không còn chưa biết nữa.



- Cái này, Boss, cậu xem có thể hạ thấp yêu cầu không? Ngọc lớn không dễ tìm a.



Dương Tuấn Vũ cũng thấy điều mình nói có chút tham vọng rồi, hắn bối rối nói:



- Nếu không có ngọc lớn thì thu số lượng gộp lại kích thước bằng như vậy là được. Mãi không thấy Walter nói gì, hắn đành giảm đi yêu cầu:



- Ừm, được rồi, lấy được bao nhiêu thì lấy vậy. Chỉ là lấy nhiều chút sẽ có vũ khí mới.



Walter nghe đoạn đầu thì nhẹ nhõm, nghe đoạn sau chợt hai mắt tỏa sáng:



- Có thưởng vũ khí sao?



Dương Tuấn Vũ gật gù:



- Đúng thế. Đều là đồ tốt cả.



- Tốt tốt tốt. Boss! Ngài cứ đợi tin tốt đi.



- Này, chú ý hành tung, đừng để bị ghi hình lại.



- Việc này Boss yên tâm, chúng tôi đã biết hết các vị trí lắp camera và cả cách làm việc của tổ đội canh gác ở đấy rồi.



- Tốt. Tôi đợi tin vui từ các cậu.



Dương Tuấn Vũ cúp máy, khóe miệng khẽ cong lên. Không ngờ lúc đang cần ngọc thì lại có người mang tới, hắn suýt nữa cười phá lên, may mà kìm chế được. Chỉ là lúc ngủ miệng vẫn cười ngoác ra rất đắc ý.