Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 593 : Kịch Chiến

Ngày đăng: 14:22 30/04/20


Từng quyền phách của Hoàng Phi Hồng đều rất nhanh và hướng ra đòn cũng rất xảo quyệt, tất cả đều tập trung vào điểm yếu của đối thủ, nếu không tập trung và có tốc độc đọc trận chiến nhanh chóng thì chắc chắn sẽ bị hắn ra đòn liên hoàn hạ gục trong một nốt nhạc. 



Khí thế hừng hực mười phần, nhưng hôm nay hắn gặp một đối thủ cân tài cân sức, tấn công hay phòng thủ đều uyển chuyển mười phần. Mọi đòn tấn công khi tới gần cô đều bị né tránh ảo diệu, công phá mạnh mẽ đều như đánh vào một đầm nước, tất cả chỉ tạo nên chút ảnh hưởng rồi nhanh chóng tiêu tán không thấy.



Nửa đầu trận đấu đơn thuần chỉ là sử dụng sức mạnh thể chất, giác quan nhanh nhạy để đối đầu với nhau, ăn miếng trả miếng liên tục được diễn ra, các chiêu thức của Yên Vũ đều rất đẹp, rất hoa mĩ, còn quyền vương thì mạnh mẽ dồn dập không dứt, mỗi quyền ra khỏi tay đều tạo ra những tiếng “ầm ầm” đủ thấy đây không chỉ là một trận chiến cọ xát thông thường mà là 100% chơi thật. 



Và thứ hấp dẫn nhất cuối cùng cũng được bộc lộ ra, khi mà cả hai không ai bảo ai đều cùng nhau sử dụng Ki vào từng đường quyền pháp.



- Viêm Bạo Quyền. Là Viêm Bạo Quyền tuyệt kỹ của Quyền Vương ca.



Mọi người ở dưới đều nhao nhao phấn khích nhìn lên võ đài.



Dương Tuấn Vũ cũng không khỏi chăm chú vào chiêu thức này. Đây có lẽ là một chiêu thức rất riêng chỉ thuộc về Hoàng Phi Hồng. 



Quyền thế vừa xuất ra, như có một sự áp súc kinh khủng lập tức phóng thẳng vào đối thủ, từ vô hình khi tới gần đột ngột bùng lên một cú đấm do ngọn lửa tạo thành với độ nóng kinh khủng lên tới mấy trăm độ, đủ để khiến đối phương chết cháy ngay lập tức.



Tuyết Yên rất nhanh lùi lại gia tăng khoảng cách, cô cũng đáp lại tuyệt kỹ của đối phương bằng chiêu: 



- Thiên Lý Ngư. 



Chiêu thức này vốn là do lúc nàng nhìn những con cá chép bơi lội ngoài hồ nhỏ ở nhà vào một đêm 



trăng sáng mà nảy sinh ý nghĩ đưa nó vào chiêu thức của mình chiêu thức của mình, vừa mỹ lệ vừa phù hợp với phong cách chiến đấu của nàng.



Hình ảnh một đàn cá chép bơi lội trong nước như tiên cảnh uyển chuyển nhẹ nhàng dập tắt ngọn lửa hừng hực bá khí kia khiến mọi người lập tức há hốc mồm, rồi đôi mắt ngay sau đó liền tỏa sáng như sao.



- Yên Vũ tiên tử.... Yên Vũ tiên tử!



Cả đám cùng hô hào khản cổ vì phấn khích. Đây là lần đầu tiên họ thấy chiêu Viêm Bạo Quyền đáng sợ kia bị thất thố. Mặc dù đàn cá chép không thể tiếp tục hướng về phía của Quyền Vương mà tấn công nhưng chỉ cần hóa giải được đại chiêu này cũng đủ để nó trở thành một ấn tượng khó quên trong lòng đám quân nhân bên dưới rồi.



Kỳ tích trong vòng thời gian ngắn ngủi một năm từ những người không ai biết tới, võ công xoàng xĩnh dần dần trở thành ngang bằng họ, rồi cứ thế đánh chiếm chức danh đội trưởng khiến không ai không phục hai bọn họ. Sau đó, cứ thế hình thành hai đội quân Bạo Quyền – Thủy Lệ. 



Hai tướng lĩnh của bọn họ thường xuyên cọ xát chiến đấu, hăng say tập luyện khiến tinh thần này ngấm vào trong máu của đám cấp dưới, điều này khích lệ sự tăng tiến của hai nhóm quân đi từ con số 0 này trở thành hai đội có danh tiếng hưng thịnh trong tổ chức. 



Hiện tại trong tổ chức đã hình thành các đội ngũ khá kiên cố dưới Boss với các tướng lĩnh: 



Walter- Hộ Vệ đội.




Không chỉ Vân Tú ồ lên mà đám quân nhân xung quanh cũng bừng tỉnh. Mặc dù bọn họ không dám chắc trong đám sương mù kia Quyền Vương sẽ thắng hay thua nhưng dường như việc để vụ khí bao trùm cả không gian thi đấu chẳng khác nào con cá lọt lưới cả, hai người ngang cơ mà đột nhiên một người được tăng cường bởi sức mạnh môi trường, còn một người thị bị khắc chế thì đủ biết kết quả ra sao. 



Nhưng bọn họ không nghĩ tới cách thức phá giải chiêu thức như Boss vừa nói.



Dương Tuấn Vũ lại tiếp tục lắc đầu tiếc nuối:



- Cũng do cách hắn sử dụng Ki chưa thật sự hoàn mỹ, vẫn còn quá phung phí Ki khiến cho giờ dù nghĩ ra chiêu đó cũng vô lực tiến hành. Trận này, Quyền Vương thua hoàn toàn xứng đáng.



Nói xong hắn không tiếp tục ở lại mà quay người rời đi.



Cả đám há mồm không kịp ngậm lại thì Boss đã đi tới cửa còn trên khán đài Quyền Vương đang 



đứng thẳng lưng, nhưng chĩa vào cổ hắn là một thanh gươm tạo thành từ băng do Yên Vũ tiên tử nắm giữ.



Trọng tài trận này là Walter tuýt còi tuyên bố:



- Quyền Vương thua, Yên Vũ thắng. Hiệu số đối đầu 0-1.



Cả đám vỗ tay rầm rầm, gào thét phấn khích bên dưới. Còn trên khán đài, Phi Hồng cười có chút bi thảm, vừa thở hồng hộc vừa nói:



- Lại... thua cô rồi.



Tuyết Yên hạ băng gươm xuống, nó như không khí nhẹ nhàng tiêu thất rất nhanh, hơi thở cô cũng dồn dập, khó khăn nói:



- Lần này tôi... suýt nữa đã bại... trong tay cậu rồi. Chưa nản chí chứ?



Hoàng Phi Hồng ngửa cổ cười ha hả rồi quay người đi xuống.



Tuyết Yên bĩu môi:



- Tôi biết cậu còn cứng đầu hơn đầu đá Walter mà. Biết thế không hỏi.



Nhưng chính vì tính cách cứng đầu của hắn mà cô rất thích luyện tập cùng tên này. 



Sau chút cảm khái, cô nhìn xuống khán đài rồi vẫy tay cười hì hì, chỉ là chợt thấy chút bóng lưng phía cửa khiến cô lập tức nhảy xuống chạy theo, vừa đuổi vừa nghĩ “Anh ấy cũng xem trận chiến sao?”