Tổng Giám Đốc Siêu Cấp

Chương 87 : Kế hoạch của Triệu Cơ

Ngày đăng: 14:16 30/04/20


Ngày hôm sau, hắn đã bắt taxi từ sớm đến khách sạn Saphia. Hắn có hình ảnh của tên Lý Gia Huy này từ mail Diệp Minh Châu gửi. Mặc dù không biết Dương Tuấn Vũ định làm gì, nhưng cô cũng không hỏi, cô tin hắn sẽ không hại mình.



Dương Tuấn Vũ ngồi ở sảnh khách sạn, đợi chờ con mồi xuất hiện.



Khi tên Lý Gia Huy cùng cặp vợ chồng nhìn rất trang nhã, lịch sự xuất hiện ở quán ăn của khách sạn và thưởng thức món pizza mứt quả, hắn đã nghe lén cuộc nói chuyện này. Sau khi biết được sơ bộ họ sẽ đi vào lúc 4 giờ chiều, và dùng chiếc Mescedes C230 mới ra năm 2009, hắn đánh bài chuồn.



Đi tới gara, lẻn qua hệ thống an ninh, né tránh camera ghi hình, cái nào không né được thì kẹo cao su lên đó. Hắn nhanh chóng cho chiếc xe xước một chút ở chính giữa nắp capo, và xì lốp một bánh. Bánh phụ dự trù ở sau cốp xe cũng được hắn chăm sóc kỹ. Đảm bảo cả nhà này chỉ có đi taxi.



Xong việc, hắn thuê 1 phòng ở đây thì được biết, giá thuê của khách không đặt trước là 500 $ một ngày (10 triệu VNĐ). Nghe thấy giá hắn cũng phải líu lưỡi. Hỏi làm sao để đăng ký thành viên thì lễ tân cũng vui vẻ nói với hắn, cần phải có người giới thiệu, hoặc mua thẻ với giá gốc là 25.000 $ (500 triệu VNĐ). Đấy còn là thẻ cấp vip thường, còn thẻ bạc, thẻ vàng, thẻ bạch kim thì giá đúng là trên trời.



Hắn lắc đầu, chỉ thuê 1 ngày. Sau đó lấy chìa khóa, lên phòng ngủ một giấc, trưa thì đi xuống ăn thử đồ ăn của khách sạn. Ừm, trước đây chưa ăn những món ăn của thế kỷ sau thì ở đây đúng là hạng nhất, nhưng bây giờ thì cũng không khác cơm rau bình thường. Đúng là không gì bằng đồ mẹ nấu.



Để cho tên Lý Gia Huy này chắc chắn không đến được nhà hàng Maria JK, đến khoảng 3h chiều, hắn nhân lúc tên nhân viên lên dọn phòng đang mải nói chuyện với khách, rất nhẹ nhàng và nhanh chóng chui vào dưới gầm của xe đẩy. Mà tên này cũng đần, đẩy xe nặng hơn bảy tám chục cân cũng không để ý lắm, ừm, cũng là do bà chủ phòng kia cũng quá xinh đẹp đi.



Đó là một phụ nữ tầm khoảng hơn 30 tuổi, chắc là đã có gia đình, nhìn cô ta khá thành thục. Da trắng mịn, gương mặt trái xoan, mũi cao, đôi mắt quyến rũ phong tình, có thể nói các nét đẹp đều hài hòa, kết hợp với bộ váy dạ hội màu đỏ cổ rộng, để hở ra khe ngực sâu trắng muốt. Chân thon dài, đi giày cao gót khoảng 10 phân nữa. Giọng nói cũng đầy mị hoặc. Hắn nghe loáng thoáng được một chút tên người phụ nữ này: Hạ Minh Nguyệt.



Tất cả điều đó khiến thanh niên đẩy xe đồ cũng hồn vía lên mây, xe có nặng đến đâu thì anh ta cũng không thể mất hình tượng trước người đẹp được.



Khi tới phòng của tên Lý Gia Huy kia, Dương Tuấn Vũ rất nhanh lẻn vào phòng, sau đó nấp ngoài ban công.



Lý Gia Huy không biết có kẻ đã lẻn vào phòng mình, hắn đang bật nhạc, vui vẻ thay quần áo, huýt sáo. Mặc quần áo xong thì vào phòng tắm, có lẽ là để vuốt keo. Đúng lúc này Dương Tuấn Vũ đi tới, lấy sẵn miếng gỗ mỏng, sau đó nhét kín vào 4 cạnh của cửa, đảm bảo tên này bị nhốt cứng ở trong, trừ khi có người tới giúp hắn phá cửa. Tên công tử bột, ăn chơi chác táng này lấy đâu ra sức mà phá cửa. Vì thế cứ ngoan ngoãn ở trong đấy chơi đi.
- Được. Được chứ. Nên thế nên thế. La Văn, cậu vào thống báo cho Đông Nghi không phải nghỉ việc nữa. Mau lên.



- Vâng vâng..



Trong khi tên La Văn hớt hải chạy đi, vợ chồng nhà họ Lý cũng đã nhận ra đây là người phụ nữ nổi tiếng của gia tộc họ Hạ ở Hà Đô, là một người rất không đơn giản. Họ cũng cười chào:



- Thì ra là Hạ tiểu thư, được gặp ở đây đúng là vinh hạnh, không biết cô có thời gian rảnh không? Chúng ta cùng ăn tối được chứ? Tôi muốn hỏi thăm sức khỏe Hạ gia chủ một chút.



- Tôi có việc gấp phải đi bây giờ, chỉ là đang xuống sảnh để đi thì thấy vụ tranh luận này, dù chỉ nghe thoáng qua một chút nhưng đại khái cũng biết việc này không cần liên lụy một cô gái vô tội. Còn về bữa cơm thì để khi khác Hạ Minh Nguyệt tôi sẽ mời Lý công tử và vợ chồng Lý phu nhân đi ăn một bữa bồi tội. Ừm, sức khỏe của ông nội tôi cũng đã ổn hơn rồi. Cảm ơn chú thím đã quan tâm.



- Vậy thì để khi khác chúng ta nói chuyện vậy, Hạ tiểu thư có việc thì không nên chậm trễ, còn cô gái đó ông chủ Lôi sẽ được bồi thường hợp lý, đảm bảo cô ấy thỏa mãn.



- Vậy thì cảm ơn mọi người trước, tôi đi có việc, hẹn mọi người khi khác.



Lý Gia Huy thầm kêu tiếc nuối vì người đẹp bận rộn, nhưng cũng chỉ dám nghĩ chứ không dám động đến đóa Man Đà có độc này, đẹp thật đấy nhưng đẹp chết người. Chỉ có thể ngắm chứ không nên động vào cô ta. Hắn cười nịnh nói:



- Tất nhiên rồi. Chúc chị buổi tối vui vẻ.