Tổng Giám Đốc, Xin Anh Nhẹ Một Chút!

Chương 128 : Hay tin anh sắp kết hôn cô vẫn bình tĩnh

Ngày đăng: 11:28 30/04/20


Bây giờ là sao đây? Robert trợn tròn mắt.



Nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du cũng run sợ, nhưng bình thường trở lại trong chốc lát. Cô lễ phép gật đầu với Đàm Dịch Khiêm, sau đó kéo Kim Trạch Húc bên cạnh, lúng túng nói với Robert, "Tổng giám đốc Kiều, xin lỗi, tôi không biết ngài có bạn...... Chúng tôi đi ra ngoài trước."



Robert liếc trộm Đàm Dịch Khiêm, thấy Đàm Dịch Khiêm hơi cau mày, trái tim của Robert nhất thời treo lên cổ họng.



Hạ Tử Du kéo Kim Trạch Húc, "Chúng ta đi thôi......"



Kim Trạch Húc rất ôm eo Hạ Tử Du rất tự nhiên, khuôn mặt trắng xám cứng ngắc nở một nụ cười hờ hững, anh nhìn Đàm Dịch Khiêm, "Tổng giám đốc Đàm, thật bất ngờ khi được gặp anh ở đây. Tôi nghe nói anh và bạn gái anh sắp kết hôn, chúng ta cũng có chút quen biết, tôi nhất định sẽ tham dự buổi lễ kết hôn của hai người."



Khóe miệng Đàm Dịch Khiêm mỉm cười lịch sự tao nhã, "Cám ơn." Không ai biết ánh mắt của Đàm Dịch Khiêm thật ra đang chú ý tới Hạ Tử Du.



Hạ Tử Du kéo nhẹ Kim Trạch Húc, "Đi thôi......"



Sau khi cửa phòng đóng lại, trong căn phòng chỉ còn lại hai người Đàm Dịch Khiêm và Robert, Robert dè dặt nhìn Đàm Dịch Khiêm, nhỏ giọng thử dò xét, "À, trên báo nhắc tới cậu và Nhất Thuần sắp kết hôn, có phải vậy không?"



Đàm Dịch Khiêm không trả lời Robert, mà là đưa mắt về căn phòng đối diện lần nữa, vẻ lạnh lùng xẹt nhanh qua đôi mắt đen của anh.



Robert nhìn theo tầm mắt của Đàm Dịch Khiêm, chợt nhớ tới câu hỏi của Đàm Dịch Khiêm,Robert trả lời thành thật, "Đúng rồi, cậu vừa rồi hỏi tôi căn phòng đối diện là của ai, tôi quên không trả lời cậu,căn phòng đối diện là của Tử Du."



Gương mặt điển trai của Đàm Dịch Khiêm không hề có gợn sóng kinh ngạc, dường như không hềbất ngờ với câu trả lời của Robert, anh yên lặng chốc lát, mở miệng hờ hững, "Phá hủy."



Robert không hiểu nhíu mày, "Phá hủy gì cơ?"



Đàm Dịch Khiêm thốt lên nhẹ nhàng, "Căn phòng đối diện."



Robert giật mình kinh ngạc, "Dịch Khiêm, cậu đang đùa với tôi sao? Đối diện là phòng của Tử Du ......" Mặc dù căn phòng này nhỏ hẹp, song Hạ Tử Du lại rất thích.



Đàm Dịch Khiêm quay mặt sang nhìn Robert, môi mỏng nói hờ hững, "Tôi nói phá hủy......"



Khi Đàm Dịch Khiêm quay đầu nhìn Robert,Robert chú ý tới đôi mắt như chim ưng của Đàm Dịch Khiêm sắc bén quét về phía anh, thế mới biết Đàm Dịch Khiêm không định tính toán với anh, nhất thời rùng mình. Robert biết Đàm Dịch Khiêm nhiều năm như vậy, vẫn luôn cho rằng Đàm Dịch Khiêm là một người không để lộ vui buồn,nhưng hôm nay lại lần đầu tiên nhìn thấy Đàm Dịch Khiêm lộ tâm trạng không vui trước mặt anh.



Robert cố làm vẻ tức giận nói, "Hủy thì hủy, dù sao căn phòng đựng đồ lặt vặt đó nhỏ hẹp như thể, vốn không phải là chỗ ở của con gái, tôi đổi lại cho Tử Du một nơi tốt hơn...... Ngược lại cậu đấy, Dịch Khiêm, ba năm sau, người ta nhìn thấy cậu còn biết độ lượng mà gật đầu, cậu không để ý tới người ta thì thôi,bây giờ còn tức giận gì chứ?"



Môi mỏng của Đàm Dịch Khiêm mím chặt, bỗng đứng dậy, nhấc bước rời đi.



Robert nhìn bóng lưng lãnh ngạo của Đàm Dịch Khiêm rời khỏi, đột nhiên nhớ tới gì đó, hét lên, "Này, chuyện của Đàm Tâm tôi còn chưa tính sổ với cậu đấy......"



Bãi biển sau lưng khách sạn tĩnh mịch, Đàm Dịch Khiêm ngồi ở dưới dù che nắng, nghiêng đầu, chậm rãi hút một điếu thuốc.



Khói mù lượn lờ trước mặt anh, anh trầm tĩnh phun vòng khói.



Tổng giám đốc Đàm,ngày mùng bảy tháng năm Hạ tiểu thư bay đến Los Angeles, điểm xuất phát là đảo Male.



Tổng giám đốc Đàm, Hạ tiểu thư nghỉ tại khách sạn cao cấp bảy sao gần sân khấu kịch.......



Bên tai vang lên từng báo cáo của thuộc hạ, anh đột nhiên dụi điếu thuốc còn chưa hút xong vào gạt tàn.



Cầm điện thoại di động lên, anh gọi vào một số điện thoại.



Điện thoại vang lên giọng nói cung kính, "Tổng giám đốc Đàm."


----------



Đến hoàng hôn, Hạ Tử Du và Kim Trạch Húc trở lại khách sạn.



Hạ Tử Du vừa mới bước vào đại sảnh khách sạn, Robert đã gọi Hạ Tử Du lại.



"Tôi có lời muốn nói với cô, chúng ta nói chuyện riêng một lát."



Hạ Tử Du nhìn Kim Trạch Húc bên cạnh, sau đó gật đầu, "Dạ."



Kim Trạch Húc không yên tâm nhìn Hạ Tử Du, dáng vẻ y hệt muốn bảo vệ Hạ Tử Du.Lúc này Kim Trạch Húc hiển nhiên đã nhận ra Robert ngồi ở chỗ dự thính trong phiên tòa với thân phận là bạn của Đàm Dịch Khiêm.



Hạ Tử Du cười nói, "Yên tâm đi, anh ấy là ông chủ em, anh ấy đối với em rất tốt."



......



Hạ Tử Du đi theo Robert tới bãi cát trống trước cửa chính khách sạn,tâm trạng Hạ Tử Du rất tốt, hỏi Robert, "Tổng giám đốc Kiều, anh có chuyện gì muốn nói với tôi?"



Robert do dự một lát rồi nói, "Tử Du, bởi vì khách sạn cần mở rộng nên hiện tại tôi cần phá hủy căn phòng của cô. Tối nay cô thu dọn nhé...... Tôi đã để lại cho cô một căn phòng khác trong khách sạn, cô ở sẽ thoải mái hơn."



Mở rộng khách sạn?



Lúc trước cô chưa bao giờ nghe Robert nhắc tới chuyện này, hơn nữa một tháng trước Robert còn nói nếu như cô thích ở căn phòng này thì cứ ở tiếp,sao bây giờ lại vội vàng muốn chuyển đi như vậy?



Trầm tư một lát, Hạ Tử Du ngộ ra, "Đây là quyết định của Đàm Dịch Khiêm sao?"



Robert yên lặng.



Hạ Tử Du chợp mắt đầy mệt mỏi,nở nụ cười vẫn luôn rực rỡ sau ba năm, gật đầu, "Được rồi, ông chủ, đã có phòng tốt, vậy tôi chuyển liền!"



Robert gật đầu, "Căn phòng mới chắc chắn thoải mái hơn."



"Dạ."



Khi Hạ Tử Du đang định xoay người rời khỏi, Robert lại lên tiếng, "À, Tử Du, cô chờ một chút......"



Hạ Tử Du nghi ngờ xoay người, "Làm sao vậy?"



"Bạn của cô tới, mấy ngày nay cô đưa anh ta đi dạo trên đảo, chuyện khách sạn cô không cần phải lo đâu."



Lời nói này của Robert có dụng ý rất rõ ràng, anh không muốn Hạ Tử Du xuất hiện ở khách sạn, dĩ nhiên bởi vì Đàm đại tiểu thư ở đây, Robert không muốn Hạ Tử Du gặp Đàm Tâm rồi không vui.



Hạ Tử Du vẫn cười gật đầu, "Tôi hiểu rồi, thật ra tôi cũng muốn đưa anh ấy đi dạo xung quanh......"



Thì ra là ba năm qua, trong lòng người khác cô đã trở thành một cái gai nhọn ghim trong lòng không thể không rút ra......



Thực ra, anh không cần nói với Robert, cô cũng sẽ cố gắng tránh mặt anh ta, dù sao mặc dù cô đã không sao, nhưng tâm tính của anh có thể không giống với cô......



Chẳng qua anh có tâm tính như vậy cũng bình thường, cô không hề để bụng.



Đối với cô mà nói, anh và cô đã chỉ còn là quá khứ......Vừa nghe thấy tin anh sắp kết hôn, thì cô là vẫn bình tĩnh đến mức ngay cả chính cô cũng cảm thấy bất ngờ.