Tổng Giám Đốc, Xin Anh Nhẹ Một Chút!

Chương 267 : Nổi loạn đòi phỏng vấn tổng giám đốc Đàm (phần2)

Ngày đăng: 11:29 30/04/20


Thư ký không dám nói nữa, điện thoại chỗ cô lúc này cũng đúng lúc lại đổ chuông, thư ký liếc nhìn màn hình điện thoại rồi lúng túng nói, "Dạ, tổng giám đốc, lại là phóng viên của Time Warner. . . . . ."



Lông mày của Đàm Dịch Khiêm nhíu chặt, lạnh lùng nói một câu, "Chuyển vào để tôi nghe.”



"Vâng."



Dứt lời Đàm Dịch Khiêm đi vào phòng làm việc, ngồi vào ghế của mình ấn gọi điện thoại nội bộ.



"Tổng giám đốc Đàm, xin chào ông, tôi là phó tổng biên tập của Time Warner, tôi gọi đến là hi vọng ông cung cấp cho chúng tôi thêm một số thông tin ạ. . . ."



Đôi mắt hắc ám của Đàm Dịch Khiêm lóe lên ánh sáng nguy hiểm, trên đôi môi mỏng lại nói rất ôn hòa, "Thông tin gì?"



Phóng viên rất lễ độ trả lời, "Tôi hi vọng ông có thể cho chúng tôi đăng một bài nói về cuộc sống hạnh phúc của vợ chồng ông sau khi cưới trên mục tuần san danh nhân. . . . . ."



Đàm Dịch Khiêm nheo mắt, "Có ai thông báo với anh là tôi và vợ tôi muốn đăng bài báo này sao?"



Phóng viên vẫn giữ thái độ cung kính nói, "Tôi nghĩ rằng tổng giám đốc và bà nhà đều tình nguyện đồng ý thực hiện bài báo này, dù sao bà tổng giám đốc Đàm hôm nay đã tiết lộ một số thông tin rất đáng giá. . . . Dĩ nhiên, bài báo của chúng tôi là sẽ chỉ là cuộc sống hạnh phúc của vợ ông và ông, không hề đi sâu vào thái quá."



Hàm nghĩa trong lời nói của phóng viên kia thì Hạ Tử Du đã nhận một cuộc trò chuyện về đề tài vợ chồng, vậy nên thực hiện một bài báo về bọn họ cũng không phải là vấn đề khó khăn gì.



tiết lộ một số thông tin rất đáng giá?



Cô vợ đáng đánh này, không biết cô ấy lại quậy ra cái gì đây?



Đàm Dịch Khiêm lạnh giọng hỏi, "Tổng biên tập của tạp chí các anh là ai?"



Phóng viên cho rằng Đàm Dịch Khiêm đang muốn tự mình liên lạc với tổng biên tập của bọn họ, vội vàng trả lời, "Cô ấy là Abby, trước kia trong một buổi tiệc đã may mắn đưa được danh thiếp cho thư ký của ông."



Lời nói của phóng viên vừa dứt, Đàm Dịch Khiêm cũng đã dập máy.



Thư ký không biết nên làm gì đứng một bên, Đàm Dịch Khiêm liếc cô thư ký rồi lạnh nhạt nói, "Gọi điện thoại cho tổng biên tập tên Abby của Time Warner, nói với cô ta nếu như cô ta đồng ý nói ra người đã tiết lộ thông tin là ai, thì sắp xếp thời gian để tôi mời cô ta dùng một bữa cơm."



"Vâng, tôi sẽ đi làm ngay."



"Lúc ra ngoài thì gọi luôn Cảnh Nghiêu đến đây cho tôi."



Nghe thấy Đàm Dịch Khiêm dặn dò, thư ký giống như thể trước khi chết mà được miễn xá thở phào nhẹ nhõm một thơi thật dài, nói ‘Vâng’ xong sau đó chạy ngay ra ngoài.



Một lát sau bóng dáng cao lớn của Cảnh Nghiêu xuất hiện trong văn phòng của Đàm Dịch Khiêm.



Cảnh Nghiêu đương nhiên là không rõ ràng tình huống cho lắm, lúc nhìn khuôn mặt không vui không buồn của Đàm Dịch Khiêm lại chẳng nhìn ra chút manh mối nào, nhưng nghĩ tới lúc thư ký gọi mình rất gấp gáp, giọng nói của anh không khỏi trở nên hơi dè dặt, "Tổng. . . .Tổng giám đốc!"



Đàm Dịch Khiêm vẫn dựa vào thành ghế, nhàn nhạt nói ra, "Hạ Tử Du ở đâu?"



Cảnh Nghiêu trả lời, "Nửa tiếng trước cấp dưới đã đưa bà tổng giám đốc về nhà họ Đàm rồi ạ."



"Cô ấy ở Spa?"



"Đúng vậy, phía cấp dưới báo lại sau khi bà tổng giám đốc làm xong mấy dịch vụ trong Spa thì lập tức về luôn."



Đàm Dịch Khiêm nhíu chặt lông mày, dường như đang có điều suy nghĩ.



Lúc này, điện thoại nội bộ reo lên, Đàm Dịch Khiêm ấn nút trả lời.



Người gọi đến là chủ biên của tuần san doanh nhân Abby. . . . . .



"Tổng giám đốc Đàm!"



"Nói thẳng đi tôi muốn đáp án."



Abby lăn lộn trong giới truyền thông nhiều năm, đương nhiên cũng có thủ đoạn xã giao rất cao, đã sớm nghe nói Đàm Dịch Khiêm làm việc không thích dài dòng dây dưa, Abby cũng không quanh co lòng vòng mà là trả lời thẳng, "Tin tức được truyền đến nửa tiếng trước, nghe nói tiêt lộ là nội bộ của công ty DX."


Hạ Tử Du không hiểu tại sao mình lại có thể dễ dàng dỗ được bạn Đàm vui vẻ như vậy, nhưng nói thể nào đi nữa thì cuối cùng mình cũng được thoát nạn rồi, có thể thởi phàm nhẹ nhõm một hơi.



--------



Đến ngày thứ hai Hạ Tử Du mới biết tổng giám đốc Đàm vui là vì cái gì. . . . .



Thì ra là, qua một bài báo, mặc dù đề cập đến cuộc sống vợ chồng rất mơ hồ, nhưng mà đó cũng vẫn là tin tức có thể khiến bất kỳ người đàn ông nào tự hào. . . . Bởi vì cuối cùng bài báo đã tiết lộ một sự thật—— Bà tổng giám đốc Đàm chính miệng xác nhận rằng tổng giám đốc đàm tinh lực dồi dào, ‘tính phúc’ tràn trề, khiến cô nhiều khi không chịu nổi sức ép.



Hạ Tử Du xem xong cái tin tức này đang uống sữa tươi mà suýt chút nữa đã bị sặc. . . . . .



Khó trách Đàm Dịch Khiêm lại không hề tức giận, hóa ra đã đạt được thỏa mãn thể diện của cánh đàn ông. . . .Nhưng mà cô thề, cô không khoa trương một chút xíu nào đâu .



"Mẹ, mẹ mà cũng bị sặc sữa nữa ư?"



Liễu Nhiên nhìn thấy mẹ để tờ báo xuống ho khan sặc sựa, rất ngoan ngoãn bước tới vỗ nhẹ lên sống lưng cho Hạ Tử Du.



Hạ Tử Du đỏ mặt lắc lắc đầu nói, "Không sao. . . .Mẹ không sao đâu."



Liễu Nhiên vội vàng nói, "Ba, mẹ uống sữa tươi bị sặc kìa!"



Ánh mắt của Đàm Dịch Khiêm đã sớm tập trung trên người Hạ Tử Du, giọng nói trách móc nhẹ nhàng mà lại mang theo nhiều đau lòng hơn của anh vang lên, "Lớn như thế rồi mà uống sữa cũng có thể bị sặc, còn không bằng trẻ con nữa!"



Hạ Tử Du khó chịu bĩu bĩu môi với Đàm Dịch Khiêm, "Hừ."



Ngay vào lúc này, tiếng gào thét của Quý Kình Phàm vang lên, "Đàm Tâm! !"



Đàm Tâm đang ngồi đối diện với Hạ Tử Du ung dung dùng bữa sáng, thì nghe thấy tiếng Quý Kình Phàm gọi mình, cô bình tĩnh ngước mắt lên nhìn.



Quý Kình Phàm cầm một tập báo bước thẳng đến như sấm rền gió cuốn.



Liễu Nhiên có chút sợ giật giật áo Hạ Tử Du, "Mẹ, hình như dượng đang rất giận dữ kìa."



Hạ Tử Du đột nhiên phát hiện mới nãy xem báo hình như còn có cả những tin tức liên quan đến nhiều người khác nữa. . . . Dĩ nhiên, đều là những người phụ nữ đã kết hôn đến tham gia vào buổi quay thử quảng cáo nước hoa kia gặp phải cái tên bất lương trong nội bộ công ty DX bị tiết lộ những chuyện riêng tư, trong đó cũng có Đàm Tâm . . . . . .



Chỉ là, cái tin tức liên quan đến Quý Kình Phàm kia hình như không thể lạc quan bằng Đàm Dịch Khiêm đâu!



Quý Kình Phàm đem tất cả các tạp chí cùng báo sáng nay vung vẩy trước mặt Đàm Tâm, mặt mũi không vui nói, "Em tự mình đọc thử đi!"



Đàm Tâm cầm tờ báo lên cố ý đọc cái phần tin tức nói về Quý Kình Phàm, thản nhiên nói, "Cũng chẳng có gì đặc biệt mà?"



Quý Kình Phàm nghiến răng nghiến lợi, ngay sau đó anh bế bổng Đàm Tâm đang ngồi trước bàn ăn lên.



Đàm Tâm bị động tác bộc phá bất ngờ này của Quý Kình Phàm làm cho kinh hãi, "Ái, thả tôi xuống, thả tôi xuống mau. . . . Quý Kình Phàm. . . . ." Đàm Tâm là người sợ độ cao, vì thế vung nắm đấm liên tục đánh vào người Quý Kình Phàm.



Khi lên tới tầng hai, Quý Kình Phàm xoay người nói với hai ông bà Đàm đang bị kinh ngạc sững người đứng ở đó, "Ba mẹ vợ, hai người không cần lo lắng, con cũng chỉ muốn bồi dưỡng tình cảm vợ chồng với Đàm Tâm mà thôi."



. . . . . .



Đá một phát mở tung cánh cửa phòng, Quý Kình Phàm đặt Đàm Tâm lên giường, không cho Đàm Tâm có cơ hội giãy dụa, cả cơ thể săn chắc của anh đã phủ lên người cô.



Đàm Tâm vung tay đánh thật mạnh, "Quý Kình Phàm, mới sáng sớm anh phát điên phát rồ cái gì thế hả?"



Quý Kình Phàm giữ hai tay cô lại, nheo mắt, hỏi, "Người khác cũng biết đường mà nói ông xã mình ‘uy mãnh’, thế mà em lại dám công khai với giới báo chí nói tôi một tháng chỉ có một lần? ‘Bà xã thân ái’ của tôi à, em nói như thế chính là đang cố tình đánh giá thấp tôi đấy à?"



"Cái đó, tôi. . . . Tôi chỉ thuận miệng nói thôi, huống chi chúng ta cũng chẳng có quan hệ thật sự, nói một lần đã là tốt với anh lắm rồi.”



"Chuyện như thế mà cũng có thể thuận miệng nói sao?"



"Ơ . . . ."



"Xem ra đây đúng là lúc để cho em hiểu về tôi rồi. . . ." Vừa dứt lời Quý Kình Phàm liền vùi đầu vào cổ của Đàm Tâm.