Tống Nghệ Tiểu Bạch Hòa Tam Tê Cự Oản

Chương 30 : Vàng luyện ngọc mài

Ngày đăng: 19:24 20/04/20


Đàm Phi: Vì sao người hứng đòn lúc nào cũng chỉ mình tôi?



~.~



Tính năng xuất sắc nhất của diễn đàn "Trời Cao Biển Rộng" chính là khả năng phát tán tin đồn nhảm siêu việt, bởi vì tiếng tăm lừng lẫy này, cho nên hàng ngày có rất nhiều nhân vật nổi tiếng của giới giải trí đều đặn viếng thăm. Có điều chuyện này trước giờ vẫn chưa có cơ hội kiểm chứng, cuối cùng, hiện tại đã có một bằng chứng vô cùng tốt.



Bởi vì Trương Giai Giai tại buổi họp báo ra mắt phim "Nam Nhân Lệ" đã thừa nhận mình có biết về cuộc bình chọn trên diễn đàn.



Điều đó có ý nghĩa gì?



Ý nghĩa chính là đường đường một Ảnh hậu mà lại đi hành nghề thợ lặn trên diễn đàn, không biết chừng còn là một thợ lặn lâu năm kinh nghiệm của diễn đàn "Trời Cao Biển Rộng".



Điều này làm cho không ít thành viên cảm thấy phấn khích, thậm chí còn có chút tự hào.



Thậm chí ngay cả lúc đi câu đi spam đều cẩn thận nhìn trước nhìn sau nhìn bốn phía, thử suy đoán xem cái ID thoạt trông rất lạ lùng mà cũng rất bình thường kia liệu có phải là Ảnh hậu đang ẩn núp hay không.



Ngoài chuyện này, buổi họp báo phim còn cung cấp rất nhiều đề tài để tám lúc trà dư tửu hậu, đương nhiên, những tin đồn thất thiệt này tuyệt đối không bao giờ đả động tới nội dung của bộ phim.



Trước hết là chuyện trở về của Liên Giác Tu.



Trước kia hắn và Nhan Túc Ngang ba năm liên tiếp cùng nhau đạt được giải thưởng danh giá nhất của giới điện ảnh, giải thưởng Kim Hoa.



Hoàn toàn không có gì phải nghi ngờ, họ chính là đạo diễn xuất sắc nhất và nam diễn viên chính xuất sắc nhất từ trước đến nay.



Rất nhiều nhà phê bình tuy rằng muốn có một kết quả mang tính bất ngờ, tuy nhiên mỗi lần hễ áp dụng quy tắc thiểu số phải phục tùng đa số, bọn họ lại không có chút xíu cơ hội giành thắng lợi.



Mãi cho đến năm thứ tư, khi Liên Giác Tu quyết định tới Hollywood phát triển, cặp bài trùng bất khả chiến bại này vì thế mới giải tán.



Bất quá năm đó Nhan Túc Ngang vẫn giữ nguyên phong độ giành được giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất, cùng với một đạo diễn trẻ, chứng minh một cách thuyết phục danh hiệu Ảnh đế tam giới hoàn toàn không phải hư danh.



Liên Giác Tu ở nước Mỹ hai năm, đạt được hai giải thưởng phim quốc tế, một phim dẫn đầu doanh thu phòng vé ở quê nhà, cuối cùng cũng vinh quang quay về nước.



Cho nên bộ phim điện ảnh lần này do hắn cùng Nhan Túc Ngang lần thứ hai hợp tác, không cần thổi tiếng lành cũng đã bay xa.



Tất cả các hoạt động tuyên truyền về bộ phim đều do truyền miệng tự phát. Bọn họ chỉ là theo ý của chủ đầu tư, tổ chức một buổi họp báo công bố mang tính tượng trưng.



Dĩ nhiên cư dân mạng trên diễn đàn "Trời Cao Biển Rộng" rất cảm kích buổi công bố lần này. Nếu không có buổi họp báo đó, bọn họ sẽ không phát hiện ra được có nhiều gian tình đến như vậy.



Đỉnh điểm là cảnh Nhan Túc Ngang ôm Tiểu Bạch, đã làm cho vô số thành viên phải cúi đầu ngưỡng mộ.



Chỉ trong ba giây đồng hồ ngắn ngủi, cái bài post đang bị chìm nghỉm ở tận trang bốn, giờ đây lại lội ngược dòng phát triển với tốc độ kinh người mắt thường không thể theo kịp.



Vô số hủ nữ bởi vì ca công tụng đức, đã tiếp nối chủ đề bằng vô số bài viết tinh túy, trong đó nổi tiếng nhất là "Tiếng lòng phiền muộn của Tiểu Bạch":
Tiểu Bạch theo kịch bản chính là bất ngờ một cách vui sướng, nét mặt lại diễn thành bất ngờ một cách cứng nhắc.



Đàm Phi thì thường xuyên quên lời thoại, biểu tình tỏ vẻ bất ngờ một cách tình tứ.



Cho nên Liên Giác Tu bất ngờ nhức đầu.



"Tiểu Bạch, cậu muốn tặng vòng cổ cho một cô gái, là cô gái mà cậu yêu, là vị hôn thê của cậu, không phải là choàng hoa lên bia mộ, mặt mày trang nghiêm như vậy để làm gì? Cho tôi một chút tươi cười coi!"



"Đàm Phi, cô hiện giờ ôm một bụng mưu mô để tính toán đối phó với cậu ta, không phải là hồ ly tinh gặp gỡ Đường Tam Tạng! Dẹp cái nụ cười cái lẳng lơ đó giùm tôi!"



Chỉ cần là người trong nghề thì ai cũng biết Liên Giác Tu bình thường vô cùng lịch sự, đến khi quay phim liền biến thành kẻ điên, cho dù là người nổi tiếng hay ngôi sao nếu diễn không đạt cũng đều bị mắng chửi tối mắt tối mũi như nhau. Trước kia Nhan Túc Ngang cũng bị mắng một trận thừa sống thiếu chết rồi mới tu thành chính quả.



Cho nên Đàm Phi tuy rằng rất uất ức, sắc mặt sắp không nhịn được, nhưng cũng không dám thể hiện ra ngoài, chỉ là ngượng ngùng đem lời thoại đọc một lần lại một lần.



"Tằng Bạch! Cô ấy là vợ cậu, tương lai sẽ là vợ cậu, hoàn toàn không phải bà cố ngoại đang hấp hối! Cậu cho tôi chút ánh mắt yêu say đắm có được không? Làm gì mà cứ như nhìn người sắp chết thế hả?"



"Còn cô nữa! Đàm Phi, cô có phải bị trĩ dài tới miệng rồi không?! Có mấy câu thoại đơn giản vậy mà cũng nói không xong nữa?!"



Cao Cần nhỏ giọng: "Như thế này mới gọi là độc chứ!"



"Hai người một người Tứ Xuyên Đường Môn, một người Miêu Cương Ngũ Độc giáo, kẻ tám lạng người nửa cân." Nhan Túc Ngang tức giận trả lời.



"Vì thế tôi và anh ta là kính trọng tài năng của nhau. Chỉ tiếc là công lực của anh ta chỉ khi quay phim mới phát huy được, những lúc còn lại đều mất sạch nội lực." Cao Cần nói xong, vẻ mặt tràn đầy nét cô độc tịch mịch của một người đứng ở đỉnh cao gió lạnh.



"Đối với tôi mà nói thì đây chính là điều may mắn trong nỗi bất hạnh."



Cao Cần đột nhiên cười nói: "Hiện tại bất hạnh nhất chắc chắn phải là Đàm Phi."



"Ừ."



"Tiểu Bạch chỉ bị trúng một đòn Đường Tăng chút chút thôi, còn cô ấy từ lẳng lơ, bia mộ, hồ ly tinh cho tới bà cố ngoại sắp chết hết thảy đều bị trúng đòn." Quả thật là thế tấn công liên hoàn, tốc độ nhanh đến mức một cơ hội bổ sung HP cũng không có.



Nhan Túc Ngang nhìn đồng hồ đeo tay: "Tôi bây giờ chỉ hy vọng cô ấy khóc mau mau lên một chút."



"Chi vậy?"



"Chỉ như vậy mới có thể kết thúc công việc để đi ăn với Tiểu Bạch." Tiểu Bạch nhìn gầy như vậy, thật sự không thấy đói bụng sao.



"..." Cao Cần nói: "Anh không sợ Tiểu Bạch phải chịu khổ sở của Ngũ Độc hả?"



"Ngọc càng mài càng sáng, vàng càng luyện càng trong." Nhan Túc Ngang mỉm cười nói: "Tôi thật lòng chờ mong một ngày như thế."