Tổng Tài A A A A A

Chương 1 : Tổng tài đại nhân rất sợ quỷ

Ngày đăng: 14:26 19/04/20


Lúc Lâm Mạc về đến nhà, là đúng mười hai giờ tối, sở dĩ dám xác định như vậy là vì Lâm Mạc đã cài giờ tự động tắt máy cho điện thoại của mình là mười hai giờ đêm, trước khi tự động tắt máy, di động sẽ rung nhẹ báo hiệu nó sắp tắt máy, sau thời gian này, dù là chuyện trên trời cũng không thể quấy rầy cuộc sống riêng tư của anh.



12 giờ đúng, mở cửa phòng ra, đối diện với cửa chính là một tấm gương soi toàn thân, sắp xếp như vậy là để mỗi ngày trước khi ra khỏi cửa có thể chỉnh chu lại một chút dáng vẻ bên ngoài.



...... Trong gương là một mảnh tối đen.



Lâm Mạc không được tự nhiên nhìn sang chỗ khác, đường đường là tổng tài đại nhân của tập đoàn Lâm thị, chuyện bản thân rất sợ quỷ này cũng chỉ có một mình Lâm Mạc tự mình biết.



Kể từ khi cha anh mất vì bệnh, toàn bộ gia nghiệp lớn nhỏ đều đặt lên người của Lâm Mạc, thời điểm công ty bận rộn thì việc đi sớm về trễ cũng là chuyện bình thường, vì để không quấy rầy giấc ngủ của em trai Lâm Nhiễm của mình, tổng tài Lâm Mạc, người mắc chứng cuồng em trai quá mức, đã dần dần tôi luyện cho mình một thân thủ rất khó tin, khả năng nhìn thấu mọi vật trong bóng đêm, bước chân nhẹ nhàng không tiếng động, kỹ thuật mở khóa không phát ra âm thanh..... những khả năng này quả thật có chút vi diệu.



Mình quả thật là một người anh tốt rất biết quan tâm em trai! Lâm Mạc thầm nghĩ, trong lúc bất chợt liền bị bản thân làm cho cảm động, một cảm giác vĩ đại cuồn cuộn dâng trào trong lòng!



Nhưng, lúc Lâm Mạc đang chìm đắm trong tiếng vỗ tay và tiếng ca ngợi không dứt trong lòng, một bóng đen đột nhiên tiến đến gần anh, nhẹ nhàng lướt qua!



Thân thể Lâm Mạc liền cứng đờ, nhìn về hướng bóng đen vừa xẹt qua, cái gì cũng không có, trong phòng khách vẫn là một mảnh tối đen, vô cùng an tĩnh. Nhưng lúc Lâm Mạc vừa quay đầu lại, khóe mắt lại nhìn thấy một bóng đen nhẹ nhàng lướt qua!



...... Chết tiệt, nếu sớm biết như thế này thì mình đã đi toilet ở công ty rồi mới về nhà rồi! Cảm giác bàng quang càng lúc càng nặng nề vì bị kinh hãi quá độ, Lâm Mạc nghiến răng nghiến lợi nghĩ.



Nhưng gần đây nghe cấp dưới kháo nhau rằng trong toilet của công ty đang có một nữ quỷ chiếm đóng, nữ quỷ đó là người của công ty đã bị phá sản bên cạnh công ty anh, bởi vì tai nạn xe cộ mà bị nghiền dẹp lép cho nên nữ quỷ này rất thích bò trên mặt đất, do đó từ lâu anh đã không dám đi toilet ở công ty mà phải ráng nhịn suốt hai tiếng đồng để về nhà giải quyết! Kết quả mình vẫn bị thứ đó quấn lấy sao!?



Lâm Mạc khẩn trương suy nghĩ, trong đầu lần lượt hiện lên “100 cách tự cứu khi gặp quỷ” mà anh đã đọc được trên mạng, trong đó có một dòng là “Lúc gặp phải oán linh, tuyệt đối không được hoảng hốt, nếu như đang ở nơi tối thì việc đầu tiên phải làm chính là bật thiết bị chiếu sáng lên, bởi vì khi ở trong bóng tối, sức mạnh của oán linh được nhân lên gấp mười lần so với lúc bình thường”!
...... Hu hu hu, cái này mới là thật!



“A! Nói rất đúng! Đúng là tri kỷ!” Một giọng nói nhẹ nhàng của thiếu niên từ trên lầu truyền tới.



...... Nam, nam quỷ!? Làm gì có nhân loại bình thường nào có thể nghe hiểu mấy lời nói nhăng cuội đó!



Lâm Mạc xoay người, vẻ mặt đặc biệt bình tĩnh, vươn tay lên nắm lấy chốt cửa, tính toán tùy thời sẽ kéo em trai mình phóng như điên ra ngoài, sau đó đem tên Kiều Lễ kia ném lại phía sau làm mồi cho quỷ!



“Anh Lâm Mạc! Anh về rồi!” Lâm Mạc còn chưa kịp vặn chốt cửa, hai tay đã bị người khác nắm lấy thật chặt!



Lâm Mạc định thần nhìn lại, thì ra là Hàn Húc!



Đứa nhỏ này là bạn tốt nhất của Lâm Nhiễm, hiện đang học cùng lớp với Lâm Nhiễm ở học viện dành cho quý tộc, nghe nói còn ngồi cùng bàn nữa, mặc dù lớn lên nhìn rất xuất sắc nhưng nghe nói trong đầu cũng thiếu mất mấy sợi dây cót giống như Kiều Lễ, năm đó khi Lâm Nhiễm bị Kiều Lễ bắt cóc, Hàn Húc còn đứng bên cạnh hướng Lâm Nhiễm đang bị bắt cóc vẫy tay chào tạm biệt một cách vô cùng thân thiết, còn lên tiếng cầu chúc cho Lâm Nhiễm và tên bắt cóc nhanh chóng thành đôi....



Mà lúc này, thằng nhóc Hàn Húc không có chút lý do xuất hiện ở nhà Lâm Mạc vào giờ này, đang kích động đến hai mắt tỏa sáng, cầm lấy tay Lâm Mạc, âm thanh run rẩy nói: “Em biết ngay mà, anh Lâm Mạc không phải là người bình thường! Đúng vậy...... Không phải là người bình thường! Khẳng định anh có thể hiểu được tình yêu sâu đậm của em đối với lũ mèo!”



...... Chết tiệt! Cái quái quỷ gì đang diễn ra thế này!?



Lâm Mạc hoàn toàn bối rối, nhưng nhiều năm ngồi trên chiếc ghế tổng tài kia, sóng to gió lớn gì mà chưa từng thấy!? Cho nên hắn liền kích động cầm ngược lại tay Hàn Húc, thân thiết lắc lắc, trong mắt lóe lên ánh sáng, thành khẩn nói: “Đúng vậy! Cậu bạn nhỏ! Anh tất nhiên có thể hiểu được!”