Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 100 :

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Lương Phi Phàm nhìn thấy vẻ mặt giận dỗi như trẻ con của cô, trong lòng anh giống như có chiếc lông vũ cọ qua, vô cùng ngứa ngáy, hô hấp của anh cũng thả lỏng.



Trong đầu anh đang âm thầm tính toán, buổi tối hôm nay nên ăn cô như thế nào...



Điện thoại đột nhiên vang lên, anh thuận tay cầm lên xem, phía trên hiện chữ “Nhà”, Bạch Lộ đúng lúc nhìn sang nên cũng thấy, nhưng anh lại nhanh chóng ấn tắt, sau đó cất điện thoại đi.



“Giờ sẽ qua nhà em.” Lương Phi Phàm khởi động xe.



Bạch Lộ nhìn vẻ mặt giống như không có chuyện gì xảy ra của anh, không hiểu vì sao trong lòng cô lại dâng lên cảm giác bất an.



Cú điện thoại kia có lẽ là người nhà họ Lương gọi tới, điều đó chứng tỏ bố, mẹ, hoặc là ông anh gọi tới, nhưng anh lại nhìn thoáng qua một cái rồi tắt máy...



Có liên quan gì tới cô không?



Bạch Lộ có suy nghĩ như vậy cũng bởi vì cô hiểu rõ tình huống hiện tại.



Thật ra, lí do duy nhất Lương Phi Phàm có thể từ chối nghe điện thoại của nhà họ Lương chính là vì cô...



Bạch Lộ thấy anh thuần thục lái xe rời đi, rất nhanh rời khỏi bệnh viện, cô lại nhìn lên mặt anh, thấy gương mặt anh có chút căng thẳng, trái tim cô nhói đau...



“Cuộc điện thoại vừa rồi...”



Bạch Lộ mấp máy môi, vừa định hỏi thì Lương Phi Phàm lại đột nhiên phanh gấp, trước khi phanh, anh đã kịp bảo vệ Bạch Lộ: “Có bị đụng vào đâu không?”


Lương Kiếm Nam chỉ ước gì hiện giờ Lương Phi Phàm lập tức đoạn tuyệt quan hệ với Bạch Lộ, về phần đứa bé kia ông đã sớm hoài nghi là con của người khác, hiện giờ xảy ra chuyện như vậy, dường như càng khẳng định suy đoán của ông.



Đối với sự châm chọc khiêu khích của Lương Kiếm Nam, Lương Phi Phàm chỉ nhếch môi, lựa chọn im lặng.



“A Phàm, ông biết cháu đang nghĩ gì.” Lương Vô Minh ra hiệu cho con trai đừng nóng nảy, ông phất phất tay để Lương Kiếm Nam ngồi xuống, sau đó nhìn về phía cháu trai: “Có lẽ hiện giờ cháu vẫn cho rằng Bạch Lộ bị oan uổng, cho nên cháu không cam lòng, nhưng ông có thể nói cho cháu biết, cho dù chuyện này có phải thật hay không thì ông cũng cho rằng nhân phẩm cô ta có vấn đề. Cô gái như vậy không xứng đáng làm dâu của nhà họ Lương chúng ta.”



Lương Tịnh Tiêu ngồi im trong góc, từ đầu tới cuối không hề lên tiếng.



Chỉ là, khi nghe được câu nói “không xứng lầm dâu của nhà họ Lương” thì đôi môi đỏ mọng của cô ta khẽ nhếch lên, động tác đang vuốt ve bụng của cô cũng chậm lại một chút.



“Trước khi cháu hiểu rõ toàn bộ mọi chuyện thì cháu sẽ không nhiều lời.” Lương Phi Phàm vẫn giữ thái độ bình tĩnh, kiên trì với suy nghĩ của mình: “Ông à, vẫn là câu nói kia, cho cháu ba ngày, cháu sẽ tìm hiểu mọi chuyện, sau đó cháu sẽ nói lại với ông.”



Anh biết rất rõ, ở nhà họ Lương, lời nói của anh chỉ có trọng lượng ba phần, bố anh hai phần, còn năm phần là thuộc về ông nội.



Anh đã mơ hồ đoán được nội dung chiếc đĩa CD bất lợi cho Bạch Lộ, chỉ là anh có thể không để ý đến ý kiến của bố anh, nhưng anh nhất định phải quan tâm đến ý nghĩ của ông nội.



Anh rất rõ ràng, sự xuất hiện của Bạch Lộ khiến cho bố anh bất mãn, tạo thành sự rung chuyển không nhỏ với Lương thị, nhưng ít nhất bởi vì đứa bé trong bụng kia mà ông nội đã nghiêng về phía Bạch Lộ rồi, lúc trước anh vội vã muốn mang Bạch Lộ đi gặp bố mẹ mình như vậy cũng bởi vì nắm chắc điểm này.



Tuy bố anh vẫn có ý định cản trở, nhưng anh tin tưởng, chỉ cần ở chung một thời gian thì bọn họ sẽ có cái nhìn khác về Bạch Lộ.



Người phụ nữ mà Lương Phi Phàm anh nhìn trúng, đương nhiên không thể kém!



Khi Buck nói ra chuyện giải thi đấu thiết kế, anh cũng đồng ý cho cô tham gia, cũng bởi vì nguyên nhân này. Anh sẽ không xem thường cô, ngược lại, anh rất thưởng thức cô, nhưng anh biết, thân phận của bọn họ cách nhau quá xa sẽ khiến cho cô cảm thấy mệt mỏi, cho nên anh rất hi vọng cô có thể dùng thực lực của mình để khiến người nhà của anh phải nhìn cô bằng con mắt khác. Xem thêm...