Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 102 :

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Sau khi Lương Tịnh Tiêu nói một tràng dài, cô suýt nữa không nhịn được mà tự vỗ tay tán thưởng chính mình.



Vừa rồi là tình thế cấp bách, căn bản cô không nghĩ được nhiều, chờ sau khi nói xong, cô mới cảm thấy đây là lần đầu tiên cô ăn nói có sức thuyết phục như thế.



Quả nhiên, rất nhanh, cô đã thấy lông mày Lương Phi Phàm nhíu lại, đáy mắt có chút cảm xúc, mặc dù rất nhanh nhưng cô cũng bắt được. Cô cho rằng lời nói của cô đã có tác dụng.



“Tịnh Tiêu, có một số việc, anh vốn không muốn truy cứu, nhưng em đã nói ra, thì anh cũng không ngại nhiều lời...”



Lương Phi Phàm cụp mắt xuống, ánh mắt sắc bén đảo qua đĩa CD kia, đáy mắt lóe lên sự lạnh lùng, khớp xương thon dài của anh gõ lên mặt bàn tạo ra tiếng vang nhỏ xíu, nhưng ở trong không gian nhỏ này thì lại khiến người đối diện cảm thấy áp bức.



“Em không thích cô ấy cũng được, nhưng đứa bé trong bụng cô ấy là con của anh, mà cô ấy cũng sẽ trở thành chị dâu của em. Em hẳn là biết anh không nói chuyện gì mà anh không chắc canh, cũng sẽ không làm chuyện mà anh không nắm chắc mười phần. Cho nên, về sau em không cần lãng phí thời gian lên người Bạch Lộ nữa. Chuyện trước kia anh đều bỏ qua, nhưng sau khi kết hôn, anh sẽ nói với bố để cho em và Hướng Long Cẩm dọn ra ngoài ở, đây là anh dọn sẵn đường lui cho em. Em không cần đối diện với người em không thích, anh cũng không bắt buộc em phải thích cô ấy, còn nữa, anh hi vọng chuyện này thật sự không liên quan gì đến em.”



Anh chỉ vào đĩa CD, đương nhiên là nói chuyện chiếc đĩa CD kia.



Hốc mắt Lương Tịnh Tiêu đỏ bừng: “Vì sao? Vì sao lại là em dọn ra ngoài? Sao em phải nhường chỗ cho cô ta?”



“Em muốn ở lại nhà họ Lương?” Lương Phi Phàm kinh ngạc, sau đó nhíu mày, trầm giọng nói: “Nếu em thật sự muốn ở chỗ này thì anh cũng không phản đối, dù sao nơi này cũng có phòng cưới của em và Hướng Long Cẩm, chẳng qua anh muốn nói rõ với em, sau này gặp cô ấy thì em phải ngoan ngoãn gọi một tiếng chị dâu.”



“Anh... anh nói gì?” Lương Tịnh Tiêu không dám tin, lắc đầu: “Không! Em không chấp nhận.”



“Tịnh Tiêu, anh cũng không thích Hướng Long Cẩm, nhưng em thích nên anh cũng đồng ý, không phải sao?”



Ý là cô không có quyền lợi thích hay không thích, bởi vì anh đã quyết định kết hôn cùng Bạch Lộ, cho nên người phụ nữ kia nhất định sẽ trở thành chị dâu của Lương Tịnh Tiêu cô?



Dựa vào đâu?



Cô không đồng ý! Cô tuyệt đối không đồng ý!


Những năm gần đây, bà vẫn luôn tu thân dưỡng tính, hi vọng người bên cạnh mình, bao gồm cả bà đều sống thật vui vẻ...



Chuyện tình yêu này, bà chưa từng được trải nghiệm, giống như năm đó...



Gương mặt cao quý của Lí Đường Lâm hiện lên một tia đau đớn, những chuyện kia đã qua lâu như vậy, bà tưởng rằng cả đời sẽ không nhớ đến nữa, nhưng không ngờ khi nhớ tới lại đau khổ như vậy...



Chỉ là giờ khắc này, chuyện đó đột nhiên xẹt qua trong đầu bà...



Phi Phàm, Phi Phàm...



Người nhà đều thích gọi anh là A Phàm, nhưng bà lại thích gọi là Phi Phàm, bà vẫn luôn nhớ đến lúc đặt cái tên này cho anh, bà đã có tâm trạng như thế nào...



“Phu nhân, lão gia nói đau đầu, muốn uống cà phê do phu nhân pha.”



Giọng của người giúp việc vang lên, giọng điệu cung kính, cắt ngang hồi tưởng của Lí Đường Lâm.



Khi bà xoay người sang chỗ khác, gương mặt đã khôi phục lại sự cao quý thường ngày.



“Tôi biết rồi, đi xuống trước đi...”



Sở Úy Dạ vừa kí tập tài liệu sau cùng, trợ lý lập tức gõ cửa.



Anh không ngẩng đầu, khẽ lên tiếng: “Vào đi.”



Trợ lý là đàn ông, đi theo anh đã nhiều năm, sau khi trợ lý đặt xấp tài liệu trong tay xuống mới bắt đầu báo cáo: “Sở tổng, sắp có giải thi đấu thiết kế quốc tế, chúng ta đã có danh sách những người tham gia rồi, hiện giờ đang ở trong tập tài liệu màu xanh kia, Sở tổng cảm thấy không có vấn đề gì thì tôi sẽ đi làm ngay.”



“EC có những ai tham gia?” Xem thêm...