Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 113 :

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Lương gia là một danh môn thế tộc, Lương Phi Phàm lại người người thừa kế duy nhất của Lương Kiếm Nam, người đàn ông với thân phận như Lương Phi Phàm, đôi tay đó, không phải là dùng để hầu hạ cho người khác.



“hmm, a Phàm à, con ngồi xuống trước đã.”



Về mặt này, suy nghĩ của Lương Vô Mình hoàn toàn đồng nhất với Lương Kiếm Nam, nhưng đúng là có thể nhìn thấy rõ, cháu trai của ông quả thật là vô cùng xem trọng cô gái có tên Bạch Lộ đó, bằng không thì cũng sẽ không đến mức trước mặt ông làm ra hành động như vậy.



Lương Vô Minh trong lòng ngấm ngầm đánh giá về việc này một lúc, vẫn là lựa chọn mở lời trước: “Bà Tần, tôi xưng hô như vậy, hy vọng cô không để ý, tôi là một quân nhân, cả đời chinh chiến, nói câu khó nghe chính là loại người thô kệch quê mùa, hoàn toàn không biết cách ăn nói, cho nên hôm nay ở trước mặt mọi người, có việc gì, mọi người cứ nói thẳng ra, có được không?”



Ngữ khí của Lương Vô Minh vô cùng ôn hòa, thái độ cũng hoàn toàn tôn trọng người đối diện, Tần Trân Hi vội vàng gật đầu: “Lương lão, ông không cần phải khách khí như vậy, tôi chỉ có một đứa con gái duy nhất là Bạch Lộ, phận làm cha làm mẹ, đều hy vọng con cái của mình có thể sống cuộc sống hạnh phúc hơn mình. Tôi biết Lương Phi Phàm là một đứa trẻ rất rốt, cho nên tôi cũng vô cùng an tâm.”



Lương Vô Minh như đang suy nghĩ điều gì đó, gật gật đầu, đưa tay ra chạm vào ly trà trước mặt mình, tiếp tục nói: “Tôi muốn trước khi quyết định hôn sự của Bạch Lộ và a Phàm nói mấy câu, những lời này đều là lời nói tận đáy lòng của lão già này.”



“Lương lão, ông muốn nói gì cứ việc nói.”



Lương Vô Minh nhìn thoáng qua Lương Phi Phàm, lại đem tầm mắt nhìn hướng về phía Bạch Lộ, cuối cùng mới mở lời: “A Phàm, những lời này ông đã suy nghĩ rất nhiều, ông biết rằng khi ông nói ra những lời này, con chưa chắc đã đồng tình, nhưng đây chính là giới hạn cuối cùng của ông.”



“Ông nội….”



Lương Phi Phàm mấp mé cánh môi, vừa muốn nói gì đó, liền thấy Lương Vô Minh đưa tay ra, ra hiệu anh đừng nhiều lời.




Lương Vô Minh ho nhẹ một tiếng, đáy mắt cũng theo đó mà lóe lên một tia sáng: “... Tôi, đương nhiên là biết rõ.”



“Nếu như Lương lão đã biết, vậy thì ông có bao giờ nghĩ đến, vạn nhất đứa bé trong bụng Bạch Lộ quả thật là cốt nhục của Lương gia ông, lúc đó, ông cũng đã có kết quả mà mình mong muốn, nhưng đứa trẻ lại xảy ra việc ngoài ý muốn, ông đã bao giờ nghĩ đến những việc này chưa?”



Rút nước ối, tất nhiên có độ nguy hiểm nhất định, Lương Vô Minh đương nhiên hiểu rõ nên mới nói ra điều kiện này.



Không sai, đích thật là có khả năng dẫn đến việc thai nhi tử vong, nhưng.... từ đầu đến cuối ông đều cho rằng, một gia tộc như Lương gia, tuyệt đối không thể xảy ra việc ô nhục như giúp người khác nuôi con thế này được!



“Đây là biện pháp duy nhất.”Lương Vô Minh khẽ thở dài một hơi, ngữ khí cũng trở nên nhẹ nhàng hơn: “Tôi biết rằng yêu cầu của tôi, mọi người nhất thời có thể khó mà tiếp nhận, nhưng bản thân tôi cũng có những việc mà tôi vô cùng quan tâm, cho nên tôi hy vọng mọi người có thể phối hợp.”



“Nếu như chúng tôi không phối hợp thì sao?” Tần Trân Hi không chút nghỉ ngợi, liền tiếp tục nói: “Lương lão, ông cũng là người từng trãi, tôi cũng là người từng trãi, ông lo lắng cho cháu trai của mình không có gì là sai, nhưng tôi cũng sẽ lo lắng cho con gái của mình, dựa vào cái gì mà bắt Bạch Lộ phải gánh chịu những hậu quả nghiêm trọng như vậy? Đầu tiên nói về việc ông hoài nghi đứa trẻ trong bụng Bạch Lộ, đối với chúng tôi mà nói, có phải là không tôn trọng hay không, hơn nữa, đứa trẻ trong bụng bạch lộ, tôi hoàn toàn không nghĩ rằng một sinh linh bé nhỏ như vậy lại là một lỗi lầm gì, tại sao lại để một đứa trẻ vẫn còn chưa kịp đến thế giới này đã phải gánh chịu tất cả? Nếu như theo cách nói của ông, vậy thì nếu như là cốt nhục của Lương gia ông, liền có thể ăn sung mặc sướng, hưởng thụ tất cả, nhưng nếu như không phải, vậy thì mạng như cỏ rác, vừa thành hình đã liền bị bóp chết, đều không có vấn đề gì sao?”



Lương Vô Minh hoàn toàn không nghĩ đến, Tần Trân Hi nhìn có vẻ như là một phụ nữ diu dàng điềm tĩnh, lúc mở miệng, lại có thể sắc bén đến như vậy, khiến lão già như ông, cơ hồ một chút thể diện cũng không còn.



Trên mặt Lương Vô Minh thoáng qua một chút lúng túng, trong nhất thời không biết phải phản bác lại lời của Tần Trân Hi như thế nào.



Lương Kiếm Nam ngồi ở một bên, vô cùng tự nhiên mà đứng ra nói giúp Lương Vô Minh. Ông không phải là Lương Vô Mình, từ lúc bắt đầu đã cảm thấy Bạch Lộ không thuận mắt, lúc này đây nghe cách Tần Trân Hi nói chuyện, ngang tàn phách lối đến như vậy, trong lòng càng bất mãn, lúc mở miệng tiếp lời, ngữ khí vô cùng sắc bén. Xem thêm...