Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 122 :

Ngày đăng: 14:24 30/04/20


Chỉ cần mình có thân phận, mình có địa vị, mình có chỗ dựa, mình vững vững chắc chắc đứng ở độ cao nhất định, những người từng nhìn mình không thuận mắt, hận không thể để mình thất bại thảm hại, cũng sẽ cười đến khen tặng ngươi.



Cô cũng không ở lại bộ phận thiết kế quá lâu, lấy đồ đạc của mình xong liền chuẩn bị rời đi, nhưng ở cửa thang máy bất ngờ đụng phải Lương Phi Phàm vừa đi vào thang máy chuyên dụng của tổng tài.



Bóng lưng thoáng qua, Bạch Lộ mở miệng muốn gọi, nhưng cửa thang máy đã đóng, cô nghĩ nghĩ lại một lần nữa đi vào thang máy, bấm tầng chót.



Cô đến tầng Lương Phi Phàm làm việc, nghĩ nên gọi điện thoại cho anh trước, nhưng di động của ảnh hiển thị đang tắt máy.



Bạch Lộ biết đây là dãy số cá nhân của anh, thế nhưng lúc này không thể đang tắt máy, cô càng nghĩ càng thấy lạ, quyết định trực tiếp đi phòng làm việc tìm anh, vừa ra thang máy, lại bất ngờ phát hiện, thân ảnh một người đàn ông trung niên cùng Lương Phi Phàm sóng vai đi vào phòng làm việc.



Bạch Lộ làm EC nhiều năm như vậy, tự nhiên là rất rõ ràng những đại nhân vật có tiếng tăm của các tập đoàn ở thành phố A.



Cho nên chỉ là vừa nhìn thấy bóng lưng người kia, cô cũng đã nhìn ra, người nọ là Diệp Tử Kiệt.



Tổng tài hiện nay của Diệp thị, người quá trung niên, nhưng bởi vì không con, cho nên còn chưa về hưu.



Diệp thị mấy năm qua phát triển rất nhanh, vẫn luôn cùng Lương thị qua lại trên phương diện làm ăn.



Bạch Lộ trước đây cũng không biết rõ, Diệp Tử Kiệt có một người con gái là Diệp Lân, cũng không biết Diệp Lân và Lương Phi Phàm rất sớm đã có mối liên quan.



Nhưng bây giờ cô đã rất rõ ràng, cho nên cô thấy kỳ lạ hơn, Diệp Tử Kiệt chủ động tới tìm Lương Phi Phàm... Không phải vì chuyện công việc, cho nên, là vì Diệp Lân?



Bạch Lộ do dự mà đứng ở cửa thang máy, không biết vì sao, cảm giác lo sợ trong lòng càng ngày càng đậm.



Cô biết nghe lén gì đó, thật sự là không có đạo đức, thế nhưng trong lòng sự hiếu kỳ đã hoàn toàn thoát ra, quay đầu bỏ đi, lại làm không được.
Có mấy lời ngay cổ họng, nhưng lại ngại dù sao nơi này vẫn là EC, Lương Phi Phàm lại ở trong phòng làm việc, Diệp Tử Kiệt ở trên thương trường lăn lộn hơn nửa đời người, điều cấm kỵ tối thiểu còn hiểu được. Ông đầy bụng ác ngôn ác ngữ vẫn là nuốt trở vào, sau đó cũng chỉ đối với Bạch Lộ hừ lạnh một tiếng, lướt qua cô đã đi ra hướng cửa thang máy.



...



Bạch Lộ nhấp mím môi, rũ xuống mi mắt, mười ngón thật chặc nắm lại cùng một chỗ.



"Em tại sao lại tới?" Lương Phi Phàm nhìn thấy cô có chút bất ngờ, nhưng đảo mắt lại thấy vẻ mặt cứng ngắc của cô, đại khái cũng đoán được vừa rồi Anh và Diệp Tử Kiệt nói chuyện, đoán chừng cô đều nghe được, anh bước lên, kéo cô đi vào phòng làm việc, thuận tay đóng cửa lại, "Tại sao không nói chuyện, ừmh?"



"..." Bạch Lộ theo bản năng cắn cắn môi dưới, dừng một chút, rốt cục không thể không mở miệng, "Phi Phàm, em vừa... vừa nghe được anh và Diệp tổng nói chuyện."



"Ừmh." Lương Phi Phàm như có như không trả lời một tiếng, lại giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ một chút, "Lúc đi ra đã ăn gì chưa? Hiện tại có đói bụng không?"



Anh ấy rõ ràng là đang chuyển đề tài, Bạch Lộ chau lại đôi mày thanh tú, không cho phép anh lách ra đề tài vừa rồi--



"... Kỳ thực anh không cần phải làm tới như vậy, em ở EC nhiều năm như vậy, tuy rằng chưa tính là người của tổng bộ Lương thị, thế nhưng EC cũng là công ty con của Lương thị, em rất rõ ràng, Lương thị và Diệp thị trong đó quan hệ dây tơ rễ má rất nhiều, em thấy Diệp tổng rất tức giận, em rất sợ..."



"Sợ cái gì?" Lương Phi Phàm cười khẽ đưa tay, nhéo nhéo gò má của cô, lại thuận tay giúp cô vén tóc bên tai, "Sợ Lương thị chúng ta không có Diệp sẽ đóng cửa sao?"



"Không phải ý này, chỉ là em, em lo lắng..."



"Không phải ý này, như vậy thì không cần lo lắng. Mặc dù Lương thị là sự nghiệp do cha anh dựng lên, thế nhưng những năm gần đây căn cơ rất ổn, hơn nữa người đàn ông của em, không đến mức vô dụng như vậy, có phải em rất muốn anh đi gặp Diệp Lân?"



Lương Phi Phàm nhẹ nhàng cười, có lẽ là tia sáng hôm nay phá lệ nhu hòa, hay là vừa rồi ở ngoài cửa nghe được, anh đối mặt với dụ hoặc lớn như vậy, lại không dao động chút nào, dù Bạch Lộ đã gặp qua vô số nụ cười mỉm, nhưng nụ cười này lại vô cùng chói mắt đối với cô -- Xem thêm...