Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 170 :

Ngày đăng: 14:24 30/04/20


Sở Úy Dạ dụi tắt điếu thuốc trong tay, kéo áo như có chút khó chịu: “Tôi muốn biết mọi chuyện nhanh một chút.”



Anh đứng dậy, vóc người thẳng, xoay người đi về phía trợ thủ: “Còn có trước cho cậu đi nước Anh mời chuyên gia não khoa, có mời được không?”



“Sở tổng, thư ký bác sĩ đó nói lịch của ông ta quá kín, không thu xếp được công việc.”



“Chẳng lẽ còn muốn tôi dạy cậu cách mời một bác sĩ?” Sở Úy Dạ nghe vậy ánh mắt trở lên dữ tợn vài lần. “Chỉ là một bác sĩ thần kinh mà cậu cũng không mời được?”



Trợ thủ vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi, Sở tổng, tôi sẽ sớm mời được ông ta.”



“Ra ngoài đi.”



Trợ thủ vội vàng đi ra khỏi phòng làm việc, Sở Úy Dạ cau mày, lại đốt cho mình một điếu thuốc, sau đó bỏ khăn quàng trên cổ, xoay người dựa vào ghế, hai chân tùy ý gác lên trên bàn, híp mắt hút thuốc.



Khói trắng lượn lờ che đi phần lớn biểu tình trên mặt anh, bỗng nhiên khóe môi anh cong lên có chút tự giễu.



Từ khi nào anh trở nên vĩ đại như vậy?



Rõ ràng muốn có một phụ nữ, hiện tại cũng chỉ ở sau lưng làm một số chuyện, thậm chí còn không nghĩ tới tranh công?



Cả ngày để cho trợ thủ đắc lực nhất của mình qua hỏi thăm từng chút cô gái kia vì điều gì? Thực sự là… Mẹ nó, uất ức!




“Bác sĩ Tư (Smith) có tin tức gì không?” Nửa ngày trôi qua Lương Phi Phàm mới nói.



Quan Triều sửng sốt một chút, lập tức nói: “Lương tổng… vẫn đang cố gắng liên hệ với bác sĩ Tư (Smith), nhưng trước có nghe nói ông ấy tham gia một hội nghị học thuật nghiên cứu và thảo luận ở Oxford, có lẽ phải một tuần lễ, hiện tại hoàn toàn không liên lạc được với ông ấy.”



Lương Phi Phàm cau mày, phủi chút khói bụi: “Cậu tự mình đến Oxford một chuyến, gặp được ông ấy thì nói với tôi, đến lúc đó tôi sẽ đích thân qua mời ông ấy. Cậu về trước đi, chuyện ở công ty cậu chú ý một chút, những tư liệu này cất giữ cẩn thận, đừng để lộ chút tin tức nào.”



Quan Triều gật đầu, rất nhanh mang theo tất cả tư liệu rời đi.



Lương Phi Phàm hút thuốc một cách thành thạo, khi hút xong một điếu anh thần sắc khó lường đứng dậy rời đi.



***



Hai ngày sau.



Khi Bạch Lộ tỉnh lại phát hiện ra một phụ nữ trung niên đang thu dọn đồ đạc giúp mình.



Cô cau mày, từ trên giường ngồi dậy, Lương Phi Phàm đứng ở cửa sổ nghe được tiếng động liền xoay người lại: “Em tỉnh rồi?”



“Vâng.” Cô đưa tay dụi dụi con mắt, nhìn thoáng người người trung niên bên cạnh, có chút kinh ngạc nhìn Lương Phi Phàm: “Thu dọn đồ của em, là muốn xuất viện?”