Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 202 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Sở Úy Dạ đứng dậy, cầm áo khoác của mình lên vắt qua cổ tay, nhìn xuống Bạch Lộ đang ngồi vẫn còn chưa kịp phản ứng với những lời của anh, nói: “Bữa cơm hôn nay, nói trước rồi, em mời khách. Còn có, chuyện Hướng Long Cẩm tôi sẽ giúp em giải quyết. Mỗi chuyện tôi làm vì em em đều phải ghi tạc trong lòng, nếu như có một ngày tôi tới tìm em, bất kể em ở nơi nào cũng phải nhớ mời tôi ăn một bữa cơm. Được rồi, tôi phải đi, ở nước Anh nhớ chăm sóc mình thật tốt.”



“Sở Úy Dạ!”



Bạch Lộ vội vàng đứng dậy, Sở Úy Dạ đã rời khỏi chỗ ngồi, cô vòng qua bàn đuổi theo đứng trước mặt anh, không thể hiểu được những gì anh vừa nói. Rốt cuộc là có ý gì?



“Có phải anh nên nói rõ ràng không?”



“Sao?”



“Cái gì hèn nhát… Anh nói rõ có được không? Tôi không hiểu lắm, hơn nữa bữa cơm này anh cũng chưa ăn được bao nhiêu.” Bạch Lộ chỉ chỉ sau lưng vào vị trí anh ngồi, thở dài một cái: “Anh thật xa tới, từ thành phố A tới nước Anh chẳng lẽ chính là vì nói mấy lời đó sao? Nhưng tôi lắng nghe đều mơ mơ màng màng.”



“Đừng cản tôi, Bạch Lộ.”



Giọng Sở Úy Dạ trầm thấp, ánh mắt nhìn Bạch Lộ mang theo mấy phần nóng bỏng khó nhịn, từng câu từng chữ nói: “Thật ra thì em không cần hiểu, nghe vào không nhớ cũng được, nhớ lời của tôi cũng được. Nhưng là, đừng cản tôi, nếu không tôi sẽ không nhịn được, sẽ không từ thủ đoạn nào với em.”



“…”



Đại khái bị ánh mắt nóng bỏng của anh khiến cô hết hồn, trong sâu nội tâm của cô vẫn có mấy phần kiêng kỵ với Sở Úy Dạ, cho nên theo bản năng cô rụt cổ một cái, thật nhanh đứng sang bên cạnh.



Sở Úy Dạ thấy vậy cười hừ một tiếng, tiến lên một bước, bỗng đưa tay nhưng chần chờ một giây trong không trung, sau đó mới nhẹ nhàng đặt lên bả vai Bạch Lộ.




Demon vừa thấy cô nhận cuộc gọi liền không chờ đợi, nói: “Lộ, sao hôm nay lại không đến lớp, là vì anh sao?”



Bạch Lộ: “…”



“Sorry, có phải anh khiến em có áp lực hay không? Nếu là như vậy anh nguyện ý xin lỗi em, trước đây thật sự anh không biết em có chồng… Anh cũng rất khổ não, Lộ, anh…”



“Không phải, demon, anh đừng suy nghĩ nhiều như vậy. Tôi không đến học là bởi vì hôm nay tôi có chút chuyện riêng, ngày mai tôi sẽ đi học.”



“Thật?”



“Trăm phần trăm.”



“Vậy… em sẽ không ghét anh chứ?”



Bạch Lộ xì cười một tiếng: “Ghét anh làm gì? Tôi rất thích anh…” Ý thức được lời nói của mình có chút sai lệch, Bạch Lộ vội vàng nói thêm một câu: “Ý tôi nói là, tôi cảm thấy anh là một người bạn thân, nếu như anh không ngại, chúng ta vĩnh viễn sẽ là bạn tốt.”



Người đàn ông bên kia rõ ràng có chút mất mát, có điều cũng không nói nhiều, hai người tùy tiện trao đổi mấy câu, cũng coi như đã giải quyết xong. Bạch Lộ nghĩ, suy đoán của mình về người nước ngoài thật chính xác, tương đối phóng khoáng.”



Cúp điện, cô cảm thấy mình cũng coi như giải quyết được một việc đau đầu, sau này đối mặt với Demon cô cũng không cần lúng túng. Đọc truyện nhanh hơn tại Gác Sách



Cầm điện thoại, nhìn màn hình đang đen, Bạch Lộ suy nghĩ trong đầu, không tự chủ nghĩ tới cuộc gọi buổi sáng Lương Phi Phàm gọi cho cô. Lúc cô ngắt điện thoại trước hình như có nói, buổi tối sẽ gọi cho anh.







Có muốn gọi hay không?