Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 214 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Edit: Quỳnh



Beta: Huyền Phương 



Gác máy. Anh đem nửa điếu thuốc còn trên tay dùng sức mà hút hai ngụm rồi bóp nát ném ở trên đường, sau đó xoay người rời đi.



Cách nhau xa 30 phút, phương hướng hai người đi lại trái ngược như cũ.



Hai ngày sau.



“Bạch lộ, tôi có thể cho phép em xin nghỉ mấy ngày để đi xử lý chuyện tình của mình, kỳ thật thành tích của em rất tốt cho nên không cần phải tạm nghỉ học, cơ hội như vậy rất khó được, lần này để mất, về sau khẳng định sẽ hối tiếc, em biết không?”.



Giáo sư ở Anh quốc của Bạch Lộ sau khi nhận được thư tạm nghỉ học của cô thì tự mình bác bỏ, hơn nữa còn khuyên cô: “Trước giờ thầy vẫn luôn xem trọng em, em chỉ cần tốt nghiệp rồi về nước tìm một công ty để làm việc là không thành vấn đề, hy vọng em ở tương lai có thể dấy lên một luồng gió mới trong giới thiết kế kiến trúc.”



Bạch lộ nắm chặt tay, kì thực lúc viết thư để xin tạm nghỉ học, trong lòng cô cũng rất là do dự.



Như thiết kế sư lừng danh này nói thì tiền đồ sau này của mình là vô lượng, nếu như để mất cơ hội lần này thì quá mức đáng tiếc, nhưng là…… Cô còn muốn tiếp tục lưu lại nơi này sao? Nếu lưu lại nơi này, cũng tương đương là ở dưới mí mắt của Lương Phi Phàm, chỉ nghĩ như vậy thôi cô liền đã không muốn lưu lại nhưng như vậy thì tính sao chứ. Kì thật chỉ cần anh muốn thì cô sợ chính mình có chạy tới chân trời góc bể vẫn như cũ ở dưới mí mắt của anh đi.



“......Trở về đi, thầy cho em 2 ngày để suy nghĩ thật kĩ, đến lúc đó nếu em vẫn còn muốn tạm nghỉ học, thầy sẽ không ngăn em nữa.”



Đây là lời cuối cùng mà giáo sư nói với cô, rốt cuộc Bạch Lộ cũng không có nhắc lại chuyện tạm xin nghỉ học nữa, bởi lẽ trong lòng cô cũng có một phần do dự.



Suy đi tính lại hẳn là cô nên về nhà mẹ một chuyến rồi hãy quyết định sau, dù sao cô cũng được nghĩ mấy ngày phép



Thời điểm lúc bước đi, lại vừa khéo đụng phải Demon, hai người cũng có một đoạn thời gian không có gặp mặt, nam sinh ở nước ngoài đều tương đối nhiệt tình, liền tính là lúc trước bị cự tuyệt thì sự nhiệt tình đó cũng sẽ không thay đổi bao nhiêu, cho nên khi Demon thấy Bạch Lộ thì vẫn là rất vui vẻ và cho rằng cô vừa đi học về



Bạch lộ lắc đầu: “Tôi chuẩn bị về thành phố A một chuyến, có lẽ……3 ngày sau mới quay về đây
Cho nên, Tần trân hi, người phụ nữ ôn nhu uyển chuyển, này vẫn luôn đều có thể thông cảm. Như là hiện tại bà cũng có thể thông cảm Bạch Lộ.



“Đi đi Bạch Lộ, đồ vật để mẹ thu thập xong rồi ở chỗ này chờ con, con cùng Phi Phàm đi ra ngoài trò chuyện đi.”



Bạch Lộ cũng không nghĩ làm trò trước mặt mẹ nữa, cùng Lương Phi Phàm nói gì đó, cô gật gật đầu, đi theo Lương Phi Phàm ra ngoài.



Lương Phi Phàm mang theo cô trực tiếp tới chổ bãi đỗ xe, anh mở cửa xe rồi ngồi ở ghế phụ, xoay người, kêu cô lên xe.



Bạch Lộ do dự một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn nghe lời lên xe, mặc kệ anh đối với chính mình nói cái gì, cô cũng có chuyện muốn cùng anh nói cho rõ ràng.



Kỳ thật chỗ sâu nhất dưới đáy lòng cô người đàn ông này vẫn là người cô tín nhiệm, cho nên đơn độc ở trên xe cùng anh, trong lòng cô không thoải mái nhưng không có bất luận cảm giác khủng hoảng gì cả.



Lương phi phàm đi vòng qua ngồi vào trong xe, hắn cũng không có khởi động xe, thời điểm đóng cửa xe cũng lặng yên không có tiếng động, không gian im lặng và nhỏ hẹp ở bên trong xe nháy mắt liền che kín hơi thở của hai người. Như thế lại làm Lương Phi Phàm tham luyến bởi vì anh cảm thấy, giờ khắc này cô gần anh như thế, cơ hồ anh có thể ngửi được mùi thơm trên cơ thể của cô, làm cho thân thể chính mình ngo ngoe rục rịch.



Bạch Lộ ngồi bên cạnh anh thân thể vẫn luôn căng thẳng, cô không có ngẩng đầu, đôi tay gác ở đầu gối, mười ngón tay khoanh ở cùng nhau.



Lương Phi Phàm quay mặt nhìn cô, nhìn ra cô không được tự nhiên, những cảm giác mâu thuẫn đều ở quanh thân của cô. Anh thở dài nhịn xuống dục vọng, muốn tiến lên đem cô ôm vào trong lòng ngực nhưng anh cũng biết chính mình hiện tại không thể, chỉ có thể liều mạng mà khắc chế bản thân.



Anh lên tiếng trước: “Khi nào trở về?”



Bạch lộ kéo kéo khóe miệng, không có cảm xúc gì mà trả lời anh: “Anh không phải vẫn luôn biết sao? Còn cố hỏi?”



Lương Phi Phàm đáy mắt hiện lên một tia chật vật, đại khái trên toàn thế giới cũng chỉ có một cô gái là cô dám dùng giọng điệu như thế để nói chuyện với anh.



“Bạch lộ, anh muốn hảo hảo cùng em nói chuyện một chút. Có lẽ về sau đều không có cơ hội, lần này, có thể hay không đem sự bén nhọn trên người đều thu hồi lại, chẳng lẽ những chuyện chúng ta đã từng trải qua đều không đủ để làm em có thể tâm bình khí hòa cùng anh nói chuyện sao?”.