Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 70 :

Ngày đăng: 14:23 30/04/20


Lương Phi Phàm quan sát Bạch Lộ từ đầu tới chân, ánh mắt dò xét như thể không dám tin người trước mặt là Bạch Lộ. Nhưng đợi anh nhìn thấy Sở Úy Dạ đứng không xa sau lưng Bạch Lộ, sắc mặt anh lập tức lạnh lùng: "Em và hắn đi cùng nhau?" Giọng nói chắc chắn.



Cũng đúng, buổi tối cô đâu có ở đây, cô đi cùng Sở Úy Dạ xuất hiện trước mặt Lương Phi Phàm, điều này thực sự khá bối rối.



Có điều Bạch Lộ cho rằng mình trong sạch, cô cần phải giải thích, chỉ có điều nên mở lời ra sao?



Khi đang suy nghĩ lời sắp nói ra, Sở Úy Dạ nhanh hơn cô một bước, chậm rãi lên tiếng: "Lương tổng, thật trùng hợp."



Lương Phi Phàm liếc nhìn Sở Úy Dạ, gương mặt càng trở nên sa sầm, giọng nói thì vẫn bình tĩnh: "Sở tổng, từ khi nào anh thân thiết với nhân viên của EC tôi tới vậy?"



"Lương tổng, nhìn anh nói gì vậy, ban ngày cô ấy làm việc ở EC thì là nhân viên của anh, khi tan làm thì là một người bình thường, lẽ nào trở thành nhân viên của EC hàng ngày đều phải báo cáo cuộc sống đời thường của mình cho anh sao, bao gồm việc cô ấy quen ai, ở bên cạnh ai sao?" Sở Úy Dạ hai tay vẫn đút túi quần theo thói quen, mỉm cười nói.



Hắn và Lương Phi Phàm là hai mẫu người đàn ông hoàn toàn khác nhau.



Lương Phi Phàm bình thường rất trầm ổn, nội hàm, mọi hành động lời nói đều vô cùng nho nhã, ung dung, người đàn ông như vậy, vui buồn đều không thể hiện ra ngoài, cũng không để người khác dễ dàng suy đoán được tâm tư của mình; còn Sở Úy Dạ thì hoàn toàn khác, đôi mắt đào hoa ngang ngược có cảm giác ngông cuồng, nhưng tâm tư thâm trầm, thì dùng nụ cười để che lấp đi tâm tư thật sự.



Nói cho cùng, cũng là một con hồ ly xảo quyệt.



Lương Phi Phàm và hắn đã giao đấu nhiều lần trên thương trường, có điều bình thường hai người không chính diện đối đầu bao giờ.



Anh đích thực có công việc ở bên này, chỉ là căn biệt thự này không phải anh mua, khi xưa bố mẹ anh thích cảnh quan bên này nên đã đích thân mua, mua xong mới viết tên của anh. Lương Phi Phàm thi thoảng cũng tới đây ở đôi ba ngày, cho dù gặp Sở Úy Dạ ở đây họ cũng coi nhau như người vô hình.



Giống như tình hình hôm nay, tuyệt đối là lần đầu tiên.



"Nhân viên củ EC đương nhiên không cần báo cáo gì với tôi, có điều cô ấy đúng là phải báo cáo."



Lương Phi Phàm nhướng mày, đưa tay kéo Bạch Lộ đứng bên cạnh về phía mình, dáng người cao lớn của anh hơi quay sang một bên, để Bạch Lộ và mình vai kề vai, bàn tay nắm lấy cổ tay cô không hề buông ra, ngược lại càng nắm chặt hơn.



Bạch Lộ giật thót tim, không ngờ anh lại bất ngờ kéo mình, phản ứng bản năng của cô là giãy giụa.
Tại sao... cứ chọc ghẹo cô như thế này.



Những hành động cử chỉ của cô đều nói nên rằng anh đối với cô... hình như là... có chút ý đồ, nhưng...



Bạch Lộ không dám nghĩ nhiều, mọi thứ giữa họ đều không chân thực với cô, thực ra không cần biết anh nghĩ gì, cô biết rõ rằng khoảng cách giữa mình và anh là quá xa vời.



Cô không dám, cũng không thể đắm chìm.



"... Lương tổng, anh hiểu nhầm rồi, tôi không muốn né tránh anh."



"Vậy sao?"



"Đúng vậy!" Cô hít một hơi, nghĩ cách nói dối: "Khi họp định kỳ tôi có thói quen ngồi ở bên đó, còn về buồn trưa khi anh tới bộ phận thiết kế, vừa hay tôi vào nhà vệ sinh, còn cả khi ở trong thang máy... khi đó tôi vừa mới ăn trưa xong, muốn tiêu hóa thức ăn..."



Lời giải thích này có phần gượng gạo.



Lương Phi Phàm đương nhiên không tin, cười nhạt: "Giải thích không tệ."



Anh đột nhiên đưa tay giữ chặt lấy cằm cô, ép cô nhìn vào mắt mình, ánh mắt càng trở nên thâm thúy phức tạp, như thể một hố đen, trong đó có ánh sáng chói lóa thu hút Bạch Lộ không ngừng tiến sâu vào, cô không thể kiểm soát bản thân, giọng nói trầm ấm của anh mang chút dỗ dành: "Vậy bây giờ hãy nhìn vào mắt tôi và nói với tôi, buổi đấu thầu ngày mai em đã chuẩn bị ổn thỏa chưa?"



Vấn để thay đổi quá nhanh hơn nữa tư thế của hai người quá tình tứ, nhưng anh lại nói về việc nghiêm túc.



Bạch Lộ cố gắng ép mình bình tĩnh, ánh mắt lấp lánh, cuối cùng cũng khẽ gật đầu: "... Tôi đã chuẩn bị tương đối rồi."



"Có lòng tin không?



Bây giờ càng lúc anh càng thích động chân động tay với cô, trước đây cô còn cho rằng anh là chính nhân quân tử, nhưng người đàn ông này... đích thực là một con sói đội lốt cừu! Xem thêm...